Chương trước
Chương sau
Hạ Kim Cường nghe Hàn Đông nói, trong lòng cười thầm

- Ha ha, Hề Hiểu Kiện trong lòng lo rồi, đây là chuyện tốt, ta xem gã cuối cùng phải đẩy Hàn Đông sang bên ta thôi.

Khi Hàn Đông phát ngôn, các vị Thường ủy, tuy là vẻ mặt khác nhau, có người cầm bút hý hoáy lên vở, có người bưng chén trà, có người nhìn chằm chằm vào gạt tàn trước mặt làm ra bộ nghiền ngẫm khảo cứu, nhưng sự chú ý của mọi người đều tập trung về phía Hàn Đông, lúc này nghe hắn nói thế, tất cả trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này xem ra cũng là kẻ dối trá.

Hề Hiểu Kiện thay đổi sắc mặt, gã ồ lên một tiếng nói

- Ừ, vậy Chủ tịch Hàn phải sớm quen tình hình đi, sớm cho kịp tiến độ trạng thái công tác mới được.

- Các vị, tôi có đề nghị

Lúc này Thường ủy Thành ủy phó bí thư nói

- Đường Tân Giang là công trình trọng đại của thành phố Tân Châu, nhất định phải là đồng chí có năng lực và có đủ năng lực phối hợp các quan hệ có liên quan đến phụ trách, tôi tổng hợp một chút quan điểm của mọi người, cho rằng trước mắt trong các vị đang ngồi ở đây, đích thực có một người là thích hợp nhất, trước tiên không chỉ bởi vì đồng chí ấy phù hợp với các điều kiện tôi vừa nêu, đồng thời đồng chí đó cũng có kinh nghiệm liên quan, bởi vậy người lựa chọn thích hợp nhất, tin rằng mọi người đều biết người tôi nói đến là vị đồng chí nào rồi chứ ạh?

Mọi người tự nhiên đều hiểu ý của Ngụy Du Vĩ, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Hàn Đông.

Trong lòng Hàn Đông ngẩn người ra, tên tiểu Ngụy này là có ý gì đây, sao ông ta sao có thể đề nghị mình đến đảm nhận tổng chỉ huy công trình đường Tân Giang.

Thấy ánh mắt của Hàn Đông nhìn qua, Ngụy Du Vĩ khẽ mỉm cười với hắn, nói

- Đúng, đồng chí mà tôi nói chính là đồng chí Hàn Đông, năng lực công việc của đồng chí Hàn Đông là rõ như ban ngày, lại là Thường ủy Thành ủy, phương diện phối hợp các quan hệ cũng không trở ngại gì, càng quan trọng là, đồng chí Hàn Đông trước kia khi ở thành phố Vinh Châu, đối với việc xây dựng đường Tân Giang cũng có hiểu biết, nói đến việc đồng chí Hàn Đông trên phương diện đường Tân Giang, cũng là đối tượng tham khảo của Tân Châu chúng ta.

Trưởng ban Tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ tiếp tục nói

- Nghe Bí thư Ngụy phân tích thế, tôi cho rằng đồng chí Hàn Đông đích thực là người thích hợp nhất làm tổng chỉ huy.

Hề Hiểu Kiện vẻ mặt trầm xuống, nói

- Đồng chí Hàn Đông quả thật rất có năng lực công tác, điểm ấy mọi người đều biết, có điều lúc nãy đồng chí Hàn Đông cũng nói rồi, đồng chí đối với tình hình thành phố Tân Châu cũng không phải là rất thành thục, cũng khó cam đoan thực thi thuận lợi đường Tân Giang được.

- Công tác trọng điểm trước kia của đồng chí Hàn Đông, chính là rất nhanh làm quen tình hình, rất nhanh nhập trạng thái. Đương nhiên rồi, đồng chí Hàn Đông có kinh nghiệm về mặt cải tạo xây dựng đường Tân Giang, có thể đề xuất đề nghị bất cứ lúc nào .

Ông ta nói như vậy, căn bản là không muốn ở thảo luận nhiều về vấn đề Hàn Đông làm nhiều này.

Hạ Kim Cường nhìn ông ta một cái, rồi lại nhìn về phía Hàn Đông, mỉm cười nói

- Đồng chí Hàn Đông đích thật là người lựa chọn thích hợp nhất, đương nhiên Bí thư Hề vừa nhắc tới vấn đề cũng cần phải xem xét, có điều tôi tin rằng nếu để đồng chí Hàn Đông phụ trách công trình đường Tân Giang, đồng chí nhất định sẽ mau chóng thân thuộc tình hình đồng thời triển khai công tác có hiệu quả. Liên quan tới vấn đề này, tôi đề nghị nghe quan điểm của đồng chí Hàn Đông

Ông ta nói ra có hai ý quan trọng, một là muốn đối nghịch với Hề Hiểu Kiện, hai là muốn mượn cơ hội thể hiện thiện ý với Hàn Đông, ít nhất lời của mình, thể hiện ra sự tín nhiệm và ủng hộ Hàn Đông.

Trong lòng Hàn Đông thầm cười khổ, vốn dĩ hắn đã từ bỏ quyền về vấn đề này rồi, nhưng Ngụy Du Vĩ bỗng nhiên đề xuất để hắn đảm nhiệm chức tổng chỉ huy, lại kéo hắn vào bên trong vấn đề, hắn cũng không hiểu ý của Ngụy Du Vĩ, nhưng công trình đường Tân Giang này đã là tiêu điểm tranh đoạt của mọi người, hắn tự nhiên cũng không thể lấy lòng mà đi.

- Vô cùng cảm tạ các đồng chí tín nhiệm tôi, tôi cũng có lời này, hoàn toàn phục tùng nghị quyết của hội nghị Thường ủy Thành ủy, kiên quyết hoàn toàn làm tốt công việc của bản thân.

Tuy rằng Hàn Đông không có nói rõ, nhưng mọi người cũng nghe ra được, Hàn Đông thể hiện không tiếp tay chuyện này.

Ngụy Du Vĩ vẫn mỉm cười như trước không có gì thay đổi, trong lòng nghĩ

- Tên này, xem ra không muốn đắc tội với hai bên Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường rồi, hừ, cho dù là trốn được lần này, lần sau chưa chắc đã trốn được đâu. Hơn nữa, trừ phi hắn giống như tầm thường, nếu không, không thể không chọn lập trường.

Bây giờ tất cả mọi người đều tiến hành thảo luận vấn đề người phụ trách công trình đường Tân Giang, ý kiến tương đối phân tán, cho dù người ủng hộ của Hề Hiểu Kiện nhiều hơn một chút, cũng chỉ là có năm phiếu thôi, không có quá nửa số phiếu Thường ủy, cũng không thể thuận lợi thực hiện mục đích của ông ta được. Đương nhiên. Làm Bí thư Thành ủy, dưới dạng tình huống này, ông ta cũng có quyền độc đoán ngang ngược.

Chỉ là, trừ phi tình huống bất đắc dĩ, thông thường không có ý nào thông qua ý nguyện của Bí thư Thành ủy, phương thức đạt được mục đích, cho dù quyết định như thế, trên cơ bản hiển thị năng lực nằm trong tay Bí thư Thành ủy xảy ra vấn đề.

Hể Hiểu Kiện lúc này trong lòng đấu tranh kịch liệt.

Trong phòng hội nghị yên lặng như tờ, không khí có chút áp lực, mọi người đều tập trung sự chú ý về phía Hề Hiểu Kiện.

Một lát sau, Hề Hiểu Kiện mới quyết định, cho dù công trình đường Tân Giang này ông ta nhất định phải nắm chắc trong tay mình, bây giờ các vị Thường ủy khó có thể hình thành ý kiến nhất trí, vậy thì ông ta đành phải chuyên quyền độc đoán một lần, cũng vừa hay để thằng nhóc tinh quái Hàn Đông nhận thức một chút mà thôi.

- Xem ra ý kiên mọi người phân tán, vậy thì bây giờ theo ý tôi để đồng chí Tạ Thị Duy phụ trách công trình đường Tân Giang, đợi mọi người thống nhất ý kiến rồi, mới tiến hành điều chỉnh, tiếp theo tiến hành thảo luận mục thứ hai, thảo luận vấn đề nhân sự của Ủy ban Xây dựng, Cục xây dựng Đô thị và các bộ môn.

Tiếp theo hội nghị, vẫn tiến hành tranh đấu kịch liệt như trước, Hàn Đông dù sao cũng đã quyết bảo vệ chủ ý.

Hề Hiểu Kiện, Hạ Kim Cường, Ngụy Du Vĩ ba người đại biểu cho ba thế lực ba bên, thông qua gặp gỡ kết nối, tranh đoạt và thảo hiệp, cuối cũng cũng chọn được người ứng cử.

- Hội nghị hôm nay tạm dừng ở đây, tan họp

Hề Hiểu Kiện trầm mặt tuyên bố hội nghị kết thúc, lập tức nhanh chóng đi ra ngoài.

Trong lòng ông ta đương nhiên rất không tốt, làm một Bí thư Thành ủy không thể hoàn toàn khống chế được hội nghị Thường ủy Thành ủy, đây là một thất bại lớn nhất. Cho dù cuối cùng ông ta độc đoán chuyên quyền đưa công trình đường Tân Giang vào tay người của mình, nhưng ông ta biết vấn đề này sớm muộn cũng phải giải quyết, chưa biết chừng bởi vì bản thân làm như vậy, Hạ Kim Cường và Ngụy Du Vĩ sẽ vì thế mà liên thủ lại, vậy thì tình hình về sau càng thêm phức tạp.

Hạ Kim Cường trong lòng có chút cao hứng, ông ta tin hội nghị hôm nay, khiến trong lòng Hàn Đông ít nhiều cũng có chút khó chịu với Hề Hiểu Kiện, đây là một khởi đầu tốt đẹp.

- Thật đúng là phức tạp

Hàn Đông quay trở lại văn phòng, hồi tưởng lại tình hình trong phòng hội nghị lúc đó, chỉ có thể cười khổ.

Xem ra về sau bản thân phải cẩn thận một chút mới được, Hề Hiểu Kiện và Hạ Kim Cường hai người này không phải là chiếc đèn cạn dầu ở trong tỉnh. Đồng thời tuy Phó bí thư Ngụy Du Vĩ ở trong cuộc họp đề nghị mình đảm nhiệm chức tổng chỉ huy công trình đường Tân Giang, nhưng dụng ý của ông ta lại không thể hiểu hết được, Hàn Đông cũng không thể bởi vì sự kiện này mà cảm thấy ông ta có thiện cảm với bản thân.

Thật là bởi vì loại tình huống này, Hàn Đông càng cảm thấy, chắc phải nên giao lưu một chút với Hoàng Văn Vận một chút mới được. Dù sao Hoàng Văn Vận đến thành phố Tân Châu cũng biết sự tinh lâu như vậy, ông ta hiểu biết về tình hình chắc chắn không ít.

Lúc này điện thoại vang lên, Hàn Đông cầm điện thoại ra, là số điện thoại của huyện Phú Nghĩa, nhận điện thoại thì là giọng cung kính của Tả Nhất Sơn

- Chủ tịch Hàn, thủ tục chỗ tôi đã làm xong rồi, sáng sớm mai tôi mang qua.

Hàn Đông nói

- Hành động của cậu nhanh thật đấy, cần tôi phái người tiếp đón một chút không?

Tả Nhất Sơn vội nói

- Không cần đâu, Chủ tịch Hàn, tôi cũng không có đem theo nhiều đồ, tự tôi qua là được rồi.

- Vậy được rồi

Hàn Đông nói, đối với hành động nhanh như vậy của Tả Nhất Sơn, hắn vô cùng vừa lòng, nói thẳng ra là mình quả thật không có nhìn lầm người.

Vừa mới dập điện thoại, thì điện thoại của Chu Chính gọi đến, giọng cười trong điện thoại của ông ta

- Lãnh đạo, việc ngài giao phó đã làm xong rồi, khi nào thì tôi có thể mang đồ qua cho ngài?

Hàn Đông trước đây có hỏi thăm qua Chu Chính. Để gã giúp mình xử lý biển số xe ở đây, gã cải trang chiếc Santan nhưng mang biển số xe Thục Đô, như vậy thì dùng trong này có chút thấy được, cho nên Hàn Đông phải nhờ Chu CHính giúp mình làm một cái biển số xe bình thường, thế này mới thuận tiện một chút.

- Vậy trước khi tan ca thì cậu đến lầu số sáu đợi tôi vậy, buổi tôi chúng ta cùng Chủ tịch thành phố Hoàng Văn Vận đi uống vài chén

Sở dĩ mang theo Chu Chính, Hàn Đông cũng là bất đắc dĩ, trước mắt Hàn Đông không có người có thể dùng được, thân tín chân chính chỉ có mình Chu Chính, bởi vậy mang gã theo, cũng coi như là cho gã thêm chút quan hệ.

Chu Chính nói

- Không vấn đề gì, vậy tôi đợi một lúc nữa rồi qua đó nhé.

Năm giờ chiều, Hoàng Văn Vận gọi điện thoại đến, nói thời gian và địa điểm cho Hàn Đông, sau Nhất Chiêu không xa có Ảo Mộng Thành, chỗ đó là chốn ẩm thực, giải trí tiêu phí xa hoa, Hàn Đông đứng ở trên ban công thường của tòa ký túc Nhất Chiêu cũng có thể nhìn thấy tấm biến Ảo Mộng Thành to lớn ở phía xa xa, buổi tối ảnh đèn từ nơi xa đó đều có thể nhìn thấy được.

Năm giờ bốn mươi phút, Hàn Đông mới tan ca, về đến tòa nhà số sáu Nhất Chiêu, thì nhìn thấy Chu Chính đang cười ha ha với bảo vệ tòa số sáu rồi, xem bộ dạng hai người tán gẫu rất hợp nhau, không ngừng cười nói, Chu Chính tên này, ngược lại rất biết tạo mối quan hệ

Nhìn thấy xe của Hàn Đông đi đến, bảo vệ liền ngừng nói chuyện với Chu Chính, vẻ mặt nghiêm túc đứng dậy, giúp hắn mở cửa.

Hàn Đông dừng xe lại, xuống xe nói với Chu Chính nói

- Tiểu tử cậu lại ở đây bốc phét cái gì vậy?

- Hà hà, lãnh đạo, tôi có bốc phét gì đâu, chỉ là anh bảo vệ đây rất có trách nhiệm, mặc cho tôi nói gì, anh ta cũng không để cho tôi đi vào

Chu Chính cười ha ha nói.

Bảo vệ trước đây nói gì cũng không chịu cho vào, tuy nhiên, Chu Chính đi vào tuy là có thể hiện có quen biết Hàn Đông, là Hàn Đông gọi gã đến, nhưng anh ta vẫn không cho vào, lúc này Chu Chính thật sự là có quen Hàn Đông, trong lòng liền cảm thấy hối hận.

Hàn Đông khẽ mỉm cười nói

- Đấy là chức trách của anh ta

Lập tức quay ra khen ngợi anh bảo vệ một câu, đồng thời nói với anh ta về sau Chu Chính có thể tùy ý đi vào tìm mình.

Đi vào trong vườn, Chu Chính từ trong chiếc túi plastic màu đen mang ra một tấm biển xe, nói

- Lãnh đạo, cái này tôi đưa cho anh

Hàn Đông nói

- Cậu mang theo công cụ?

- Ha ha, cái đó là đương nhiên rồi

Chu Chính nói, cầm cái tua vít ra, rất nhanh thay biển số xe cho chiếc Satana, thay vào biển số xe của thành phố Tân Châu, vỗ tay nói

- Xong rồi.

Sau đó, hai người lên xe, Hàn Đông nói địa điểm cho Chu Chính, Chu Chính khởi động xe chạy lên phía trước

- Lãnh đạo, xe của ngài thích thật

Chu Chính vừa lái xe vừa cười ha ha nói.

Hàn Đông khẽ mỉm cười nói

- Chỉ là chiếc xe mà thôi.

- Cái đó không giống nhau

Chu Chính nói

- Sau này lãnh đạo có chuyện gì, cứ để tôi làm lái xe được rồi.

Hàn Đông nói:

- Để anh làm tài xế thì thiệt cho anh rồi

- Không đâu, lái xe cho lãnh đạo là vinh hạnh của tôi

Chu Chính cười cười nói

Hàn Đông lườm y một cái nói:

- Nói ít thôi, tập trung mà lái xe kìa

- Lãnh đạo yên tâm, kỹ thuật lái xe của tôi, khẳng định không có vấn đề

*Hai người vừa cười vừa nói rất nhanh đã đến cửa Ảo Mộng Thành

Hàn Đông vừa nhìn, Ảo Mộng Thành này quả không tồi, trước cửa đã đậu không biết bao nhiêu là xe, mấy bảo vệ đang hương dẫn xe đậu vào bãi

- Tôi cũng là lần đầu đến nơi này…

Chu Chính vừa đánh bánh lái vừa nói

Lúc này một chiếc Sanathan khác cũng vừa chạy tới, nhìn thấy khoảng đất trống, liền lập tức cho xe vào, kết quả tai xế không khống chế tốt bánh lái, liền va chạm với xe của Hàn Đông*

Rầm một tiếng, xe Hàn Đông không sao, kết quả xe đối phương bị hỏng đèn trước đầu xe

- Mẹ nó chứ, lái xe kiểu gì thế…

*Tài xế xe thấy thế, lập tức phát hỏa, một chân đạp tung cánh cửa nhảy xuống, lớn lối hét:

- Đền tiền, mẹ nó chứ…

*

Hàn Đông lạnh mặt nói:

- Rõ ràng là anh đụng vào mà…

*

- Mẹ nó, đụng cái đầu mẹ mày

Tên tài xế kia thô lỗ cộc cằn, thấy Hàn Đông xuống xe, liền hùng hổ xông đến, giơ tay tính chộp lấy cổ áo Hàn Đông*

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.