Đậu Tường Trung vừa nghĩ tới chuyện y tiết lộ ra, đó cũng liên quan tới mấy nhân vật lớn trong thành phố, y liền sợ muốn chết, bởi vậy ở trong điện thoại sợ hãi nói gần hết. Ngụy Kiến Kiệt vừa nghe, lập tức cũng sợ hãi, tuy rằng chuyện này bản chất không liên quan đến y, nhưng ai bảo Đậu Tường Trung là cậu em vợ của gã, nếu sự tình thật sự làm lớn, gã chắc chắn cũng phải chịu liên lụy, hơn nữa không chỉ gã phải chịu liên lụy, thậm chí có khả năng đối với toàn bộ thành phố Tân Châu mà nói, đều là một trận đại địa chấn
Cho Đậu Tường Trung ở trong nhà chờ, Ngụy Kiến Kiệt cúp điện thoại liền lòng như lửa đốt mà chạy tới, vừa vào cửa liền tát vài bạt tai qua đó, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép địa mắng:
- Tức chết tôi rồi, cậu đã làm gì vậy
Đậu Tường Trung bị bạt tai đến nước mắt chảy ròng, tuy nhiên lúc này lại không quản được nhiều như vậy, lập tức ôm lấy cánh tay của Ngụy Kiến Kiệt, nói:
- Anh rể, anh giúp em nghĩ cách đi
Sau khi bình tĩnh lại, Ngụy Kiến Kiệt tỉ mỉ hỏi lại một phen về sự tình trải qua, từ trong tường thuật của Đậu Tường Trung, gã mơ hồ đoán được một điểm, đó chính là sự tình đêm hôm qua, trên căn bản là ngoài ý muốn, nhưng điểm chết người nhất là Đậu Tường Trung u mê nói rất nhiều lời không nên nói, hơn nữa còn giấy trắng mực đen ký tên đồng ý, nếu lọt vào tay Hàn Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2225782/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.