Hứa Kiến Thế lập tưc nhíu mày, nói:
- Người trẻ tuổi ấy trông như thế nào?
Cao Lập Hương liền miêu tả lại bộ dạng của Hàn Đông một chút, là Trưởng phòng công an quận Cao Bằng, y miêu tả được rất rõ nét các đặc điểm của Hàn Đông.
- Đúng rồi, người trẻ tuổi kia hình như mang họ Hàn!
- Họ Hàn.
Trong đầu Hứa Kiến Thế liền nghĩ ngay đến Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố mới tới nhậm chức, Hàn Đông. Suy nghĩ kỹ lại, ông ta đã hiểu được vì sao Chu Chính lại có thái độ như vậy, nghĩ thầm rằng không biết Phan Lợi Chương rốt cuộc đã phạm vào cái gì mà động vào cây gậy sắt như vậy, chuyện này thì ông ta cũng không thể giúp được.
- Được rồi, tôi biết rồi, cậu cũng không cần phải lo nữa, bảo đồn công an cứ xử lý như bình thường đi.
Hứa Kiến Thế cũng chỉ có thể dặn dò Cao Lập Hương như vậy thôi.
Cao Lập Hương cảm thấy tò mò với thân phận của Hàn Đông, vì vậy hỏi dò:
- Cục trưởng Hứa, người kia…
- Đó là Lãnh đạo Thành ủy!
Hứa Kiến Thế tức giận nói rồi lập tức loảng xỏang một tiếng, cúp điện thoại.
- Lãnh đạo Thành ủy?
Cao Lập Hương kinh ngạc, tay vẫn cầm điện thoại, miệng lẩm bẩm:
- Họ Hàn, lãnh đạo Thành ủy, chính là Hàn Đông!
Đoán được thân phận của Hàn Đông, trong lòng Cao Lập Hương vừa cảm thấy sợ hãi, vừa cảm thấy buồn bực, không ngờ Chu Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2225774/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.