- Anh...
Kim Kiệt Quân giơ tay kinh hãi nhìn Hàn Đông, lập tức tiến lên nói:
- Hoàng Thiếu gia, Tiết Thiếu gia, các anh thế nào?
Mà giờ phút này, người gọi là Hoàng Thiếu gia, Tiết Thiếu gia thì lại nằm trên đất đau khổ kêu gào.
Kim Kiệt Quân thấy thế, tiến lên đỡ Hoàng Thiếu gia dậy, kết quả vừa kéo tay của anh ta, anh ta liền phát ra tiếng kêu thảm thiết, hơn nữa tức giận nói:
- Hừ, tay của ông, đồ con heo!
- Xin lỗi, xin lỗi...
Kim Kiệt Quân cẩn thận xin lỗi.
Hàn Đông cười lạnh một chút, xem ra Kim Kiệt Quân này quả thực quen biết một số người ở thành phố Minh Côn, chẳng qua anh ta cũng chỉ là tay sai đắc lực được người ta gọi đi uống thôi, còn cái người được gọi là Hoàng Thiếu gia, Tiết Thiếu gia cũng là nghe theo sự sai bảo của Tần Dung mà thôi.
Tiết Thiếu gia ngồi dưới đất, nhìn một cách giận dữ vào Hàn Đông:
- Tiểu tử, mày chết chắc rồi, có giỏi thì mày đừng có chạy!
Còn Hoàng Thiếu gia kia, lúc này cũng cố nén đau để lấy điện thoại di động ra, bắt đầu gọi điện thoại.
Hàn Đông bĩu môi cười lạnh nói:
- Có bản lĩnh gì thì cứ lôi hết ra đi, song tôi phải nhắc nhở các anh một điều là, chủ của các anh, Tần Dung, đã bị Cục Công an bắt đi rồi, muốn làm chuyện gì, tốt nhất các anh phải suy nghĩ trước tiên rồi hãy nói.
Kim Kiệt Quân trừng mắt nhìn Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2225648/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.