- Mẹ nó, mày là đầu con lợn à, muốn chết à?
Bào Hoành Hồng một chân đá Hắc Tử nằm lăn trên mặt đất, chửi một cách tức giận.
Một đầu Hắc Tử đập vào góc bàn, trên trán lập tức nổi một cục u thật lớn.
Y lồm ngồm bò dậy, cúi đầu nói:
- Hồng thiếu gia, tôi cũng không biết bọn chúng lại làm như thế?
- Mày không biết, mày không biết….
Bào Hoành Hồng tức giận chửi, bàn tay vớ lấy một quyển sách gõ lên đầu Hắc Tử.
- Cả ngày mày chỉ biết ăn ỉa, mày sống để làm gì hả? Ông mày bảo mày trông coi cho kỹ rồi, mẹ nhà nó…
Hắc Tử đứng im tại chỗ, mặc cho Bào Hoành Hồng chửi đánh, thoạt nhìn như không cáu kỉnh lại một chút nào.
Bào Hoành Hồng nổi giận một trận xong, bực tức ngồi xuống, tu ừng ực một ngụm trà, hậm hực:
- Mày ý, chính là loại bùn không đắp nổi thành tường. Bảo mày làm việc cẩn thận, mày xem mày làm được những gì. Bây giờ sự việc biến thành thế kia, mày nói xem làm thế nào hả?
Hắc Tử vò đầu vò tóc lù xù, lí nhí nói:
- Chết có mấy người thôi mà, với lại an bài đều ổn thỏa rồi, không có sơ hở…
Bào Hoành Hồng vừa nghe thấy lại không kìm nổi cơn giận dữ, y lại lấy quyển sách trong tay đập Hắc Tử, chửi:
- Cả ngày chỉ biết mỗi chém giết, làm được việc thì ít làm hỏng việc thì nhiều. Tao nói cho mày biết, việc này mày tự đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2225637/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.