- Làm gì?
Mã Pháp Sinh vội vàng không kịp chuẩn bị, đã bị hai nhân viên công tác to con khống chế lại, cánh tay bị bắt chéo ở sau lưng, mặt của anh ta lập tức liền trở nên một mảnh tái nhợt, trong miệng tức giận nói:
- Buông, các ngươi dựa vào cái gì mà bắt ta!
Chu Thanh Hi từ cửa sổ liền đi tới, nói:
- Mã Pháp Sinh, Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã nắm giữ hành vi hối lộ của anh, anh nên phối hợp và khai báo với nhân viên công tác của chúng tôi thật tốt.
Hề Hiểu Kiến lúc này cũng đứng lên, lạnh lùng nhìn Mã Pháp Sinh, có một cảm giác chỉ tiếc rèn sắt không thành được thép.
Mã Pháp Sinh tức giận mà giãy dụa, trong miệng không ngừng kêu lên:
- Tôi không có nhận hối lộ, đây là vu cáo, vu cáo...
Mỗi người khi bị bắt giam, lúc bắt đầu đều như thế này, đều hô to gọi nhỏ mình là vô tội, là oan uổng. Nhưng đến khi thật sự thẩm vấn, thông thường đều có vấn đề. Dù sao Ủy ban Kỷ luật tỉnh nếu đến bắt giam anh ta, thì nhất định phải nắm giữ chứng cớ, trên căn bản sự tình là ván đã đóng thuyền.
Chu Thanh Hi để cho nhân viên công tác đưa Mã Pháp Sinh xuống lầu, ngay sau đó xoay người và bắt tay Hề Hiều Kiến, nói:
- Bí thư Hiểu Kiến, vô cùng cảm ơn sự phối hợp của anh, tôi sẽ không ở lâu rồi, phải mau chóng trở về thành phố Thục Đô.
Hề Hiểu Kiến nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2225615/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.