Chương trước
Chương sau
Chứng kiến Lộ Lợi Dương có thái độ đối đãi với Hàn Đông tốt như vậy, hai mắt Chương Lập Quốc mở to không khỏi kinh ngạc.

Tuy rằng Lộ Lợi Dương không biết y, nhưng y lại biết Lộ Lợi Dương, đã từng có dịp, y nhìn thấy Lộ Lợi Dương ở trên tỉnh cùng với mấy công tử bột, vẻ mặt thái độ khi đó, là trên cao nhìn xuống. Nhưng vì sao đối với Hàn Đông lại có thái độ khách khí như vậy, phải biết rằng vừa rồi thái độ Hàn Đông lúc bắt đầu cũng không tốt.

Tuy rằng cùng học hai ba tháng, nhưng đám người Chương Lập Quốc không đủ để hiểu rõ về Hàn Đông.

Lúc này, trong lòng Chương Lập Quốc bắt đầu suy tư, nhìn tầng lớp trên bây giờ, rốt cuộc có người họ Hàn nào dữ dằn như vậy, ngay cả cháu trai Lộ Bác Thạch là Lộ Lợi Dương đối với Hàn Đông cũng phải khách khí như vậy.

Rất nhanh, Chương Lập Quốc liền nghĩ tới một người, mặc dù người này không có đảm nhiệm gì, nhưng lại giống như một tòa núi lớn, trong giới chính trị nước Trung Hoa có lực ảnh hưởng cực lớn. Hàn Đông họ Hàn, nếu như nói hắn có bối cảnh vô cùng cường đại, vậy cũng chỉ có thể là Hàn lão rồi. Hàn lão đâylà người khai quốc Trung Hoa có công lớn nhất, hiện nay mấy vị còn lại đều được xưng tụng nguyên lão nhân vật số một, hơn nữa sức ảnh hưởng gần bằng Nam Tuần Trưởng.

”Chẳng lẽ Hàn Đông là con cháu của Hàn lão, thậm chí là hậu duệ chính thống, bằng không Lộ Lợi Dương cũng không cần phải đối với hắn khách khí như vậy chứ. Dù sao ông của hắn mặc dù phải về hưu, nhưng nói cho cùng đảm nhiệm ủy viên thường vụ hai kỳ, lực ảnh hưởng vẫn là không nhỏ, hơn nữa ông lão cũng là quan to cấp Bộ trưởng.”

Chương Lập Quốc trong lòng nghĩ thầm, lập tức có phần kích động, nếu thật là như vậy, vậy lần này thu hoạch ở lớp bồi dưỡng quả thực quá lớn, hiện nay y cùng Hàn Đông đã có quan hệ tốt, nếu Hàn Đông thật sự là cháu trai của Hàn lão, như vậy mình cũng sẽ có sự trợ giúp từ Hàn Đông, nếu muốn nhận được đề bạt, khẳng định vấn đề không phải là lớn.

Thân trong quan trường, bất kể là thật sự làm việc thực, còn là thuần túy để làm quan, tất cả mọi người đều có chung một mục tiêu, đó chính là không ngừng mà nâng cao chức quan của bản thân mình. Về phần sau khi thăng quan, mọi người muốn làm gì, thì lại không giống nhau.

Chương Lập Quốc dựa vào dẫn dắt của chiến hữu cũ của cha, có thể đi đến một bước này, đã bỏ ra rất nhiều, đây là khi y liều mình làm việc tích góp thành tích từng tí một trên cơ sở, mà hiện tại chiến hữu cũ của cha đã lùi về tuyến hai, trường Đảng trung ương lần này bồi dưỡng số người, coi như điều cuối cùng mà họ vì Chương Lập Quốc làm ra, sau này Chương Lập Quốc nếu muốn lên trên, trên cơ bản phải dựa vào bản thân mình rồi.

”Thật tốt quá, thật sự là quá tốt, không thể tưởng được lần bồi dưỡng này thậm chí có chuyện tốt như vậy, mình đây có thể phải nắm lấy cơ hội, sau này giống như là leo lên gốc cây đại thụ, chỉ cần mình có năng lực, muốn thăng quan là chuyện đơn giản.”

Chương Lập Quốc trong lòng hưng phấn mà nghĩ đến, ánh mắt nhìn Hàn Đông liền thay đổi rất nhiều.

Chờ Hàn Đông có được danh thiếp, Lộ Lợi Dương cười, xoay người đi ra ngoài. Y nhìn thấy vẻ mặt có chút lãnh đạm của Hàn Đông, nhưng y một người rất có chủ kiến, tự nhiên sẽ không dễ dàng đem tâm tình của mình để lộ ra ngoài. Hơn nữa tên nhóc Hàn Đông này quả thật có vốn kiêu ngạo, cho nên Lộ Lợi Dương trong tư tưởng cũng không phải rất để tâm. Y phải bện một lưới lớn lợi ích, tự nhiên muốn lôi kéo thật nhiều người có bối cảnh cường lực lại có triển vọng, như vậy y có thể đạt được lợi ích lớn nhất.

Lúc Tiết Bác rời đi, quay lại hướng Hàn Đông ôm quyền, cười áy náy, lập tức xoay người cùng Lộ Lợi Dương đi ra.

Mặt Mã Bình Nguyên âm trầm, nhưng trong lòng thầm vui mừng, bởi vì gã thấy thái độ Hàn Đông đối với Lộ Lợi Dương khá lãnh đạm, nếu như mình xúi giục đôi câu, như vậy Lộ Lợi Dương nhất định sẽ rất không thích Hàn Đông, đến lúc đó nếu có thể dùng Lộ Lợi Dương đối phó Hàn Đông, chuyện đó thì càng tuyệt vời.

- Vừa rồi tôi nghe người ta nói qua, hình như là cháu trai Chủ tịch Quốc hội Lộ.

Chương Lập Quốc chậm rãi nói.

- Là sao?

Hứa Thành Vũ kinh ngạc nhìn về phía Chương Lập Quốc,

- Anh không phải nhận nhầm chứ?

- Làm sao nhận sai được, mặc dù tôi chỉ từng gặp y một lần, nhưng chắc chắn sẽ không nhận lầm.

Chương Lập Quốc nói.

Phong Trạch Thi cũng kinh ngạc mà nói:

- Không thể nào, vậy là con ông cháu cha thật rồi…

Lời còn chưa dứt, vẻ mặt Phong Trạch Thi lại biến đổi, nhìn về phía Hàn Đông bên cạnh, trên mặt hiện lên vẻ kinh sợ, còn có xấu hổ.

Nếu Lộ Lợi Dương là con ông cháu cha, nhưng y lại có thái độ khách khí với Hàn Đông như vậy, vậy thì thân phận Hàn Đông không giống bình thường. Mà y xưng hô thế này lại cũng không phải là một loại cách gọi thiện chí.

Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:

- Cái gì con ông cháu cha, tất cả mọi người là giống nhau, người bình thường mà thôi.

Tuy nhiên Hàn Đông càng biểu hiện bình thản, càng khiến Hứa Thành Vũ, Phong Trạch Thi và Chương Lập Quốc trong lòng đều khiếp sợ, giờ phút này Hứa Thành Vũ và Phong Trạch Thi cũng đều đoán được thân phận của Hàn Đông, trong lòng phấn chấn không ngừng, đều âm thầm nghĩ lần này tới lớp bồi dưỡng thật đúng là may mắn.

Đám người Lộ Lợi Dương xuất hiện ban nãy, chỉ là một sự việc nhỏ, nhưng lại khiến thái độ của đám người Hứa Thành Vũ với Hàn Đông chuyển biến không ít, đương nhiên bọn họ cũng không lập tức trở nên khúm núm nịnh bợ nịnh nọt luôn, nhưng lại nhiệt tình hơn rất nhiều.

Một bữa cơm uống hết ba bình rượu Mao Đài, tất cả mọi người chưa hề say, nhưng cũng đều uống rất cao hứng, một đám trên mặt đỏ hồng

Thấy Hàn Đông và Lữ Nhạc lên xe, Hứa Thành Vũ nói với Đường Thụy:

- Anh Đường, anh đã sớm biết lai lịch Hàn Đông sao?

Đường Thụy cười, nói:

- Các anh bây giờ không phải là biết rồi sao?

Tuy rằng anh ta không nói rõ, nhưng lại quả quyết thừa nhận phỏng đoán trong lòng Hứa Thành Vũ, làm cho bọn họ rốt cục tin tưởng thân phận của Hàn Đông.

Điều này làm cho trong lòng ba người Hứa Thành Vũ, Phong Trạch Thi, Chương Lập Quốc hưng phấn không thôi, không ngờ tình cờ, có thể đặt lên bối cảnh giao tình cùng Hàn Đông, đây thật sự là sự tình nằm mơ cũng không ngờ tới

- Anh Đường, buổi tối quay về cũng không có chuyện làm, chúng ta đi uống trà đi.

Chương Lập Quốc đề nghị.

Lúc này mọi người uống vào chút rượu, đã biết được tin tức tốt như vậy, tự nhiên có phần phấn khởi, mà với thân phận của bọn họ, cũng không nên tùy tiện đến chỗ nào ăn chơi, bởi vậy đi uống trà là lựa chọn tốt nhất.



Ngày ba mươi tháng mười, lớp bồi dưỡng cán bộ cao cấp chào đón ngày lễ tốt nghiệp.

Mọi người ở trong này học tập ba tháng, từng người tự kết giao một số người, có thể nói là gặt hái rất nhiều.

Hôm nay đối với mọi người mà nói là một ngày vô cùng trọng đại, không chỉ bởi hôm nay là buổi lễ tốt nghiệp, cũng bởi vì hôm nay tới tham dự buổi lễ tốt nghiệp có một vài nhân vật vô cùng quan trọng.

Thời điểm khoảng chừng tám giờ, chủ nhiệm lớp liền báo cho mọi người, buổi lễ tốt nghiệp hôm nay, ủy viên thường vụbộ Chính trị trung ương Trung Hoa, Phó chủ tịch nước Trung Hoa đương nhiệm, hiệu trưởng trường Đảng trung ương đồng chí Cổ Thần Dương sắp tham dự buổi lễ lần này, đề nghị mọi người làm tốt chuẩn bị tương ứng.

Biết được tin này, mọi người rất phấn khởi, Cổ Thần Dương chính là nhân vật số 1 sau này, có thể tự mình nhìn thấy ông một lần, trong quan trường mà nói, tuyệt đối là chuyện đại hỉ sự.

Huống chi, nghe nói Cổ Thần Dương sẽ tự mình trao giấy chứng nhận tốt nghiệp cho mọi người, nói cách khác mọi người có cơ hội cùng nắm chặt tay với ông và vân vân, nếu Cổ Thần Dương có thể cùng mình nói đôi câu, có thể trở thành tin tức lớn, vậy là vận may trời cho. Dù sao hoạt động của Cổ Thần Dương, tin tức buổi tối nhất định có phát sóng một chút, cho nên nếu như trường hợp mình được Cổ Thần Dương thân thiết tiếp kiến lên tin tức , sau này trở về, sẽ khiến bao nhiêu người hâm mộ, cho dù cảnh này chỉ là một cái thoáng qua mà thôi, đó cũng là rất khó được đấy.

Tất cả mọi người đều biết, bình thường mà nói, đồng chí lãnh đạo tham gia hoạt động gì, không thể chỉ một mình ông ta lên màn ảnh, bên cạnh còn có người làm nền màn ảnh, mặc dù là làm nền, nhưng mọi người hy vọng máy chiếu có thể quay đến mình.

9:30, mọi người liền đi tới lễ đường, nhất nhất im lặng ngồi xuống.

Thời gian bắt đầu buổi lễ là mười giờ, nhưng là vì Cổ Thần Dương muốn tới, mọi người tự nhiên muốn đến trước để chuẩn bị tốt.

Mười giờ nghi lễ chính thức bắt đầu, đầu tiên là phó hiệu trưởng trưởng đảng nói chuyện, tổng kết lớp bồi dưỡng lần này, chúc mừng mọi người tốt nghiệp suông sẻ.

Tuy nhiên mọi người đều không yên lòng, đều đang lẳng lặng mà chờ Cổ Thần Dương đến.

Hơn mười giờ, Cổ Thần Dương cùng đi với Ủy viên Trung ương bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tôn Trí Uy và Phó hiệu trưởng thường trực trường Đảng Lâu Trạch Cường cùng tiến vào hội trường.

Mọi người đồng loạt đứng lên, dồn dập vỗ tay

Vẻ mặt Cổ Thần Dương tao nhã mỉm cười, đi đến trung tâm đài chủ tịch ngồi xuống, sau đó Tôn Trí Uy ngồi xuống bên tay trái ông, Lâu Trạch Cường ngồi phía bên tay phải ông.

Nghi lễ kế tiếp, là được Phó hiệu trưởng thường trực Lâu Trạch Cường chủ trì.

Trước tiên Ủy viên Trung ương bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tôn Trí Uy nói chuyện, trước khi đến với lớp bồi dưỡng ông có tìm hiểu qua tình hình, cho nên nhằm vào lớp bồi dưỡng lần này mà nói, đương nhiên là có Cổ Thần Dương ở đó, ông cũng không có khả năng giọng khách át giọng chủ, nói đơn giản một chút về mục đích, ý nghĩa của lớp bồi dưởng lần này, sau đó liền kết thúc nói chuyện.

Sau đó Cổ Thần Dương bày tỏ bài phát biểu quan trọng, nhấn mạnh tăng cường tầm quan trọng kiến thiết đảng, ngoài ra đưa ra yêu cầu và kỳ vọng với học viên đang ngồi trên ghế nhà trường.

Cổ Thần Dương sau khi nói xong, liền bắt đầu trao giấy chứng nhận tốt nghiệp, các học viên theo thứ tự tiến lên, từng người từ trong tay Cổ Thần Dương nhận lấy giấy chứng nhận tốt nghiệp. Cổ Thần Dương mang trên mặt vẻ mỉm cười ôn hòa, tuy nghiên mỉm cười kiểu này của ông là vẻ mặt trước sau như một, cũng không phải nhằm vào người nào đó.

Hàn Đông là người thứ năm lên đài, hắn nhận lấy giấy chứng nhận, lúc này trên mặt Cổ Thần Dương mỉm cười phong phú một chút, một bên cùng bắt tay Hàn Đông, vừa nói:

- Chúc mừng cậu, đồng chí Hàn Đông.

Đây là lời ông nói cùng các học viên trước đó, hơn nữa người phía trước ông cũng đã nói một câu như vậy, tổng cộng bảy chữ không nhiều không ít.

Tuy nhiên hiện tại đến lượt Hàn Đông, Cổ Thần Dương lại nói thêm đôi câu:

- Cậu là học viên trẻ tuổi nhất lớp bồi dưỡng, hy vọng không kiêu ngạo, không nóng vội, sau này quay về làm ra thành tích lớn hơn nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.