Phùng Nhạn Phi thấy Hàn Đông, ánh mắt có chút phức tạp, đứng ở đó cùng Hàn Đông tán gẫu trong chốc lát, lại mời Hàn Đông lát nữa cùng nhau ăn cơm.
Tên công tử bột bên cạnh nghe thấy, sắc mặt liền âm trầm hẳn lên, cặp mắt nhìn chằm chằm Hàn Đông, tựa như một con gà trống, bất cứ lúc nào cũng có thể chuẩn bị nhào lên.
Thì ra tên công tử bột biết thân phận Phùng Nhạn Phi đấy, trong khoảng thời gian này đang ra sức theo đuổi cô ta, hôm nay thật vất vả mới mời cô đi được, ai biết lại đụng phải tên nhóc Hàn Đông này, thoạt nhìn đã thấy giữa họ có chút quan hệ gì đó, trong lòng của gã ta dĩ nhiên là căm tức vô cùng.
Ngoài ra, trước đây gã ta cùng Cát Hồng Diễm trò chuyện cũng là do Hàn Đông phá đám. Gã ta cũng là ngẫu nhiên trong một lần đụng phải Cát Hồng Diễm, dùng chút thủ đoạn, liền cùng cô đi lại, căn bản là hôm đó gã ta cũng không có việc gì, muốn cùng Cát Hồngthôi, ai biết bởi vì Hàn Đông xuất hiện, Cát Hồng Diễm giận dữ rời đi, bữa cơm cũng không ăn cùng gã ta.
- Tên nhóc này rốt cuộc làm cái gì, sao đi tới chỗ nào cũng đều gặp hắn?
Tên công tử bột trong lòng buồn bực nghĩ đến.
Hàn Đông không biết Phùng Nhạn Phi rốt cuộc là xuất phát từ tâm tính gì mà mời mình, cô ta hẳn là đối với mình rất bất mãn, dù sao lần trước sự tình Vương Quân, Hàn Đông đã không nể mặt cô.
Tuy nhiên bất kể như thế nào, Hàn Đông sẽ không cùng Phùng Nhạn Phi ăn cơm, cũng không muốn cùng cô có liên hệ gì
Huống hồ, hôm nay còn phải mời Thẩm Hàm Thần, Hách Nhận Quốc ăn cơm, làm sao có thể lại đáp ứng Phùng Nhạn Phi chứ.
- Thật xấu hổ, tôi cùng bằng hữu đã hẹn ở đây.
Hàn Đông cười từ chối nói.
Đồng thời hắn cảm thấy rất kỳ lạ, rõ ràng Phùng Nhạn Phi nhìn thấy mình và Hách Nhận Quốc ngồi ở chỗ này nói chuyện phiếm, cô lại vẫn mời mình.
Nghe thấy lời từ chối của Hàn Đông, tên công tử bột dường như thở phào nhẹ nhõm một hơi, trong lòng oán giận đối với Hàn Đông cũng dường như giảm đi rất nhiều.
Phùng Nhạn Phi dường như đoán được Hàn Đông sẽ từ chối, cô hơi thở dài một hơi, nói:
- Vậy được rồi.
Nói xong, cô liền nhẹ nhàng gật đầu thăm hỏi, nhưng sau đó xoay người rời đi.
Tên công tử bột liếc mắt nhìn Hàn Đông một cái, vội vã đuổi theo.
Hách Nhận Quốc ở một bên nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không nói gì thêm.
Anh ta cũng nhìn ra được, Hàn Đông lúc trước cùng người phụ nữ kia khẳng định có chuyện gì, nhưng anh ta cũng biết đạo lý không nên hỏi thì không hỏi.
Chưa đến sáu giờ, Thẩm Hàm Thần đã tới rồi.
Hàn Đông giới thiệu Hách Nhận Quốc cho y một chút, sau đó ba người liền đến phòng đã đặt, ngồi xuống.
Ba người vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, Hàn Đông rất nhanh liền hiểu được Hách Nhận Quốc vì sao có chút khác thường rồi.
Thì ra dựa vào lời đồn, chủ nhiệm hiện nay của ủy ban Kế hoạch tỉnh là Mao Tử Ngọc, rất có thể được đề bạt làm Phó chủ tịch tỉnh.
Bởi như vậy, vị trí Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh liền bị trống
Hách Nhận Quốc ở trên vị trí Phó chủ nhiệm cũng không phải ít thời gian, anh ta tự nhiên muốn đi lên vài bước.
Một mặt Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh là cán bộ cấp Giám đốc sở, mặt khác ủy ban Kế hoạch tỉnh trong tỉnh, tuyệt đối là ban ngành thực quyền, có thể trở thành nhân vật số một của bộ phận này, quyền lực nắm giữ trong tay đương nhiên không nhỏ.
Ở trên vị trí này làm một thời gian ngắn, cho dù Hách Nhận Quốc không có lai lịch hùng hậu, muốn điều đến thành phố cấp 3 làm Bí thư Thành ủy, đó cũng là chuyện dễ dàng.
Chính là bởi vì như thế, Hách Nhận Quốc coi trọng cơ hội này.
Anh ta cũng đã làm một số công việc, nhưng cảm thấy vẫn còn có chút chưa đủ, cần phải tìm thêm một vài trợ lực mới được.
Đương nhiên, vị trí ủy ban Kế hoạch tỉnh quan trọng vô cùng, nếu muốn ngồi trên vị trí này e rằng không dễ đâu
Mà ý của Hách Nhận Quốc là thông qua Thẩm Hàm Thần liên lạc với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tiêu Vọng Nhạc, có thêm một ủy viên thường vụ Tỉnh ủy ủng hộ, cơ hội của anh ta sẽ lớn hơn rất nhiều.
Thẩm Hàm Thần nghe Hách Nhân Quốc khéo léo bày tỏ mong muốn của anh ta, trên mặt tươi cười, nói:
- Chuyện này không vấn đề gì, ngày mai tôi báo cáo cho Trưởng ban Tiêu một chút, đến lúc đó báo tin lại cho anh. Sau này không chừng còn cần anh chiếu cố nhiều.
Hàn Đông nghe xong sửng sốt, lập tức trong đầu đã hiện lên một ý niệm, hỏi:
- Trưởng ban Thẩm, chẳng lẽ ông muốn đến địa phương nhậm chức?
Thẩm Hàm Thần khẽ mỉm cười nói:
- Tôi cũng không dối các anh, tôi quả thật có mục đích này, tuy nhiên tạm thời còn phải đợi tỉnh ủy quyết định đã.
Hàn Đông rốt cuộc hiểu rõ, hóa ra Thẩm Hàm Thần quả nhiên là muốn tới thành phố phía dưới nhậm chức rồi, ông ta làm Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, xuống đó làm Bí thư Thành ủy, coi như là quna lớn một phương
- Ha hả, xem ra sự tình Thẩm Hàm Thần hẳn là sắp định ra rồi, nếu không ông ta cũng sẽ không nói ra.
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm,
- Mà xem ra, Thẩm Hàm Thần cùng Tiêu Vọng Nhạc quan hệ khá thân mật, nói như vậy, ông ta thật ra khá sáng suốt đấy, trước kia thời điểm Triệu Nhạc làm Trưởng ban, ông ta đối với công tác Triệu Nhạc vô cùng phối hợp, hiện tại thay đổi Tiêu Vọng Nhạc làm Trưởng ban, ông ta như cá gặp nước. Thật sự là mọi việc đều thuận lợi.
Hàn Đông trong lòng cảm thán, tuy nhiên cũng không có nghĩ nhiều, dù sao hắn và Thẩm Hàm Thần, cũng là theo như nhu cầu, mặt khác ở vào góc độ Thẩm Hàm Thần, ông ta làm như vậy cũng không có gì đáng trách.
Hách Nhân Quốc cao hứng khác thường, rót rượu mời Thẩm Hàm Thần uống.
Hàn Đông cũng hiểu được, Thẩm Hàm Thần sở dĩ nguyện ý giúp Hách Nhận Quốc giới thiệu cho Tiêu Vọng Nhạc, cũng là làm tốt mạng lưới quan hệ.
Nếu Hách Nhận Quốc có thể suông sẻ lên làm Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh, ông ta ở dưới muốn chuẩn bị công trình trọng đại nào đó, liền có thể cần dùng đến Hách Nhận Quốc.
Đương nhiên, Hách Nhận Quốc lên làm Chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh, đối với Hàn Đông mà nói, cũng là có chỗ tốt.
Đúng lúc Hàn Đông muốn chuẩn bị đưa Thành phố Tân Châu trở thành Thành phố nhiên liệu, trong đó có một là thủy điện, đến lúc đó phải lập dự án quy hoạch và vân vân, đương nhiên phải thông qua ủy ban Kế hoạch tỉnh.
Cơm nước xong, đi ra ngoài uống trà một lúc, sau đó đều tự tản đi.
Sáng ngày thứ hai Hàn Đông lại đi tới văn phòng Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện.
Ngày hôm qua thời điểm trên đường, Hàn Đông có liên lạc với thư ký của Nguyên Hằng Kiện là Nhâm Lập Quang, lúc ấy Nguyên Hằng Kiện đang cùng mọi người nói chuyện, Nhâm Lập Quang xin chỉ thị sau đó báo cho Hàn Đông bảo hắn hôm nay mười giờ quay lại.
Nhìn thấy Hàn Đông, Nhâm Lập Quang nở nụ cười tiến lên nghênh tiếp, khách khí mà nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn đã đến.
Hàn Đông mỉm cười, nói:
- Trưởng phòng Nhâm, xin chào.
Hai người bắt tay, sau đó Nhâm Lập Quang dẫn Hàn Đông đến văn phòng gõ cửa.
- Bí thư Nguyên.
Hàn Đông mỉm cười.
- Đồng chí Hàn Đông đã đến, mời vào.
Nguyên Hằng Kiện nở nụ cười mà nói, cùng lúc đó đứng lên.
Hàn Đông đi vào, hai người ngồi xuống khu tiếp khách, Hàn Đông đem ý nghĩ về Thành phố Tân Châu báo cáo tỉ mỉ cho Nguyên Hằng Kiện
Nguyên Hằng Kiện nghe xong phấn chấn vô cùng, ông ta nói:
- Ừ, đồng chí Hàn Đông suy nghĩ hết sức đúng đắn, có khả thi, chỉ cần có thể tổ chức sắp xếp chu đáo chặt chẽ, tôi tin Thành phố Tân Châu nhất định có thể trở thành khu phát triển đúng đầu khu vực nam bộ tỉnh Tây Xuyên.
Làm Bí thư Tỉnh ủy, Nguyên Hằng Kiện suy tính sự việc đương nhiên là theo tình tình chung toàn tỉnh. Tỉnh Tây Xuyên là thành thị phía Tây của nước Trung Hoa, tổng thể mà nói trình độ kinh tế lạc hậu nhất toàn nước. Nhưng trong phạm vi toàn tỉnh, lại tồn tại vấn đề không cân bằng, kinh tế khu bắc bộ nội bật hơn khu nam bộ. Mà nếu Thành phố Tân Châu có thể chính thức trở thành Thành phố nhiên liệu, như vậy đối với kinh tế toàn tỉnh có thể vững bước cũng là có lợi rất lớn.
Hàn Đông khiêm tốn nói:
- Điều này chủ yếu là vùng than đá lớn ở huyện Vũ An phát hiện kịp thời, nói cách khác, nếu muốn đưa Thành phố Tân Châu trở thành Thành phố nhiên liệu, dựa vào thủy điện thôi thì chưa đủ.
Nguyên Hằng Kiện cười nói:
- Đúng vậy, cho nên nói phải cố gắng nắm lấy cơ hội lần này, sắp xếp bố trí chu đáo chặt chẽ mới được.
Hàn Đông lập tức lại đem ý tưởng của mình về phương diện Thành phố Tân Châu hồi báo cho Nguyên Hằng Kiện, và chỉ ra thẳng thắn, kế hoạch Thành phố nhiên liệu của Thành phố Tân Châu muốn được xác lập chắc chắn, điều chỉnh nhân sự là điều tất yếu.
Nguyên Hằng Kiện trầm ngâm.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, lập tức lại nói:
- Lần trước khi tôi báo cáo công tác cho Phó chủ tịch tỉnh Phạm, cũng đã nói chuyện này, Chủ tịch tỉnh Phạm cũng rất ủng hộ.
Nguyên Hằng Kiện lập tức mỉm cười, ông ta nói:
- Được, chuyện này tôi sẽ xem xét, Hàn Đông anh an tâm đi thực hiện kế hoạch Thành phố nhiên liệu của anh đi, hy vọng anh mau chóng làm ra thành tích cho Thành phố Tân Châu.
- Bí thư Nguyên xin yên tâm, tôi nhất định sẽ không để ông thất vọng.
Hàn Đông nói.
Trong trí nhớ, Nguyên Hằng Kiện chính là trong đại hội Đảng năm nay trở thành Ủy viên bộ Chính trị, ban Thư ký bí thư trung ương, cho nên Hàn Đông cũng hiểu được, nếu vào lúc này mình ở Thành phố Tân Châu làm ra chút tình hình, với ông ta mà nói coi như là dệt hoa trên gấm.
Nguyên Hằng Kiện hài lòng gật đầu, ông ta đương nhiên hiểu được Hàn Đông chỉ cần chăm chỉ làm việc, nhất định sẽ không để cho ông ta thất vọng.
Sau đó Nguyên Hằng Kiện lại hỏi một chút tình hình Nguyên Á Văn, dễ dàng thấy ông ta đối với đứa con trai này vẫn là rất quan tâm.
Hàn Đông đem tình hình thực tế mình biết nói cho ông ta
Tổng thể mà nói, Nguyên Á Văn không giống như lúc ăn chơi trác táng mà Hàn Đông đã gặp, anh ta làm công tác vẫn rất kiên định, đây chính là nguyên nhân Hàn Đông sẵn lòng tiếp nhận anh ta.
Nhâm Lập Quang ở bên ngoài ngầm trộm nghe được Nguyên Hằng Kiện cùng Hàn Đông ở bên trong đang nói đến việc nhà ở đây, trong lòng liền lẩm bẩm:
- Hàn Đông người này, quả nhiên có quan hệ không tầm thường với bí thư Nguyên, xem ra sau này phải nghĩ biện pháp cùng hắn làm dịu mối quan hệ mới được. Nói cách khác nếu hắn ở trước mặt bí thư Nguyên tìm cơ hội nói xấu mình gì đó, vậy cũng không tốt.
Ở trong văn phòng Nguyên Hằng Kiện hơn nửa giờ, Hàn Đông liền cáo từ đi ra.
Nhâm Lập Quang khách sáo mà đưa Hàn Đông đến đầu cầu thang, lúc gần đi lại nhiệt tình hỏi Hàn Đông khi nào rảnh thì liên hệ.
- Người này thật đúng là biết nịnh.
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, tuy nhiên như vậy cũng tốt, cho dù Hàn Đông không sợ anh ta, nhưng cũng không đáng gây hấn với một tiểu nhân
Vừa mới đi tới dưới lầu, Hàn Đông liền thấy hai người quen từ tòa nhà chính phủ bên cạnh đi ra.
- Hàn Đông, không ngờ lại gặp anh trong này.
Lộ Lợi Dương liếc mắt thấy Hàn Đông, anh ta nở nụ cười trên mặt chào hỏi.
Người đàn ông đi bên cạnh Lộ Lợi Dương, chính là người Hàn Đông đã gặp trên máy bay từ Yến Kinh trở về Thục đô, anh ta thấy Lộ Lợi Dương không ngờ chủ động tiến lên chào hỏi Hàn Đông, lập tức giật mình kinh hãi, kinh ngạc mà nhìn về phía Hàn Đông.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]