Chương trước
Chương sau
Vốn dĩ Hạ Kim Cường cho rằng mình chỉ yêu cầu điều chỉnh việc phân công của Hầu Hoa Đông và Trịnh Thị Vĩ, mặt khác phân công cho Ủy viên thường vụ bên Ủy ban nhân dân thành phố do Hàn Đông định đoạt, có lẽ Hàn Đông sẽ đồng ý.

Ai ngờ Hàn Đông căn bản không nể mặt gã, trực tiếp lấy Bành Y Vinh ra để khéo léo từ chối.

Điều này làm cho gã hiểu được, Hàn Đông xem ra là quyết tâm đè nén mình rồi.

Cái gọi là nửa câu không hợp, Hạ Kim Cường cũng không muốn nhiều lời với Hàn Đông.

Đợi Hàn Đông cáo từ, Hạ Kim Cường tức giận ném cốc trà xuống.

“Xoảng” một tiếng, cốc trà rơi xuống vỡ tan.

“Cái thứ tư rồi.” Chu Kiệt Trác ngồi bên ngoài nhíu mày nghĩ thầm trong lòng.

Hạ Kim Cường thích dùng cốc thủy tinh, cái này rất dễ ném vỡ.

Chu Kiệt Trác định thay cho gã cốc inox, nhưng sợ Hạ Kim Cường không thích, bởi vậy mỗi lần Hạ Kim Cường ném vỡ cốc, y đành phải đi mua cốc mới.

Lúc này bên dưới bàn làm việc của Chu Kiệt Trác còn để ba cái cốc, là mua từ lần đi mua trước.

“Đúng là mình đã dự liệu trước, chuẩn bị trước mấy cái cốc, nếu không lại phải đi mua.” Chu Kiệt Trác nghĩ thầm trong lòng.

Tuy đã nghe thấy Hạ Kim Cường ném vỡ cốc ở bên trong, nhưng Chu Kiệt Cao cũng không vội đi vào dọn dẹp.

Bởi vì y còn phải chú ý đến thể diện của Hạ Kim Cường, dù sao Hàn Đông cũng vừa mới đi khỏi, nếu lúc này Chu Kiệt Trác đi vào, Hạ Kim Cường còn đang giận dữ, gã không phê bình y mới là lạ.

Làm Thư ký cho Hạ Kim Cường lâu như vậy, Chu Kiệt Trác cũng gần như hiểu rõ tính cách của Hạ Kim Cường, biết rằng gã là một người ưa thể diện, đồng thời có lúc lại có vẻ nhỏ mọn, thế nên mọi chuyện phải cẩn thận một chút mới được.

Cùng với việc Hạ Kim Cường bị Hàn Đông đè nén gắt gao, ngày tháng qua ngày của Chu Kiệt Trác cũng không dễ chịu, trong lòng cũng có chút khó chịu.

Chuyện xảy ra trong văn phòng của Hạ Kim Cường, Hàn Đông đương nhiên không biết.

Huống hồ Hàn Đông cũng không quan tâm, cho dù Hạ Kim Cường ném vỡ thêm bao nhiêu cốc trà cũng không phải là chuyện của hắn.

Hàn Đông chỉ biết đi theo suy nghĩ của mình, từng bước thực hiện kế hoạch lớn phát triển thành phố Tân Châu.

Theo sắp xếp của Tỉnh ủy đối với Ủy viên thường vụ Thành ủy Tân Châu, Hàn Đông nhận ra sự ủng hộ mạnh mẽ của Nguyên Hằng Kiện đối với mình.

Nếu đã như vậy, Hàn Đông phải làm ra thành tích mới được.

Nếu không, thứ nhất sẽ làm phụ lòng ủng hộ và tín nhiệm của Nguyên Hằng Kiện, thứ hai Hàn Đông cũng sẽ không tha thứ cho bản thân mình.

Theo kế hoạch của Hàn Đông, trước tiên là sắp xếp mở đầu việc khai thác mỏ than huyện Vũ An, sau khi đi vào nề nếp, mới nghĩ cách triển khai thủy điện.

Tuy rằng hai chuyện này có tác dụng quan trọng đối với nền kinh tế của thành phố Tân Châu, và đã xếp vào hàng một trong số các công trình quan trọng của kế hoạch năm năm, nhưng cũng phải phân ra nặng nhẹ nhanh chậm mới được.

Mỏ than là nơi có thể trực tiếp sinh ra lợi ích nhất, hơn nữa cũng là chuyện tương đối đơn giản.

Dù sao có tài nguyên lớn như vậy ở đây, việc thu hút đầu tư sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Trở về văn phòng, Hàn Đông gọi Tần Bạch Thần tới, cùng anh ta trao đổi suy nghĩ, để cho anh ta làm trước công tác chuẩn bị giai đoạn đầu của việc đầu tư khai thác thủy điện, sắp xếp ổn thỏa tình hình các phương diện về điều kiện địa lý, tài nguyên sức nước của toàn thành phố, như vậy về sau bắt đầu công việc cũng sẽ đơn giản hơn.

Hàn Đông đã sớm nghĩ đến, công việc khai thác thủy điện này, về sau chủ yếu giao cho Tần Bạch Thần làm.

Cho nên giai đoạn hiện tại giao cho Tần Bạch Thần toàn quyền phụ trách, đợi sau khi mình làm xong bên này, sẽ đưa anh ta đi Yến Kinh một chuyến.

Dù sao đầu tư khai thác thủy điện, tốt nhất nên tìm mấy doanh nghiệp trung ương lớn chuyên đầu tư thủy điện mới được.

Mặt khác, Bộ Thủy lợi hàng năm cũng có kế hoạch đầu tư tương ứng, đến lúc đó Hàn Đông sẽ tranh thủ giành lấy.

- - Anh Tần, giai đoạn này anh phải làm tốt công tác chuẩn bị cho việc khai thác thủy điện, có thể đi Thục Đô mời chuyên gia đến tiến hành phân tích khảo sát, phải làm phương án khai thác tương đối hoàn thiện, về vấn đề chi phí cho chuyên gia, anh không cần phải lo.

Tần Bạch Thần cảm thấy Hàn Đông tín nhiệm mình, bèn vui vẻ đáp:

- Chủ tịch thành phố Hàn yên tâm, tôi nhất định cố gắng làm tốt phương án.

Hàn Đông gật đầu, nói:

- - Ừ, thời gian này tôi chủ yếu tập trung vào mảng mỏ than, chuyện thủy điện chủ yếu là dựa vào anh phụ trách. Đợi công việc của tôi làm ổn ổn rồi, chúng ta sẽ mang phương án khai thác thủy điện đi Thục Đô, Yến Kinh một chuyến.

- - Tôi sẽ nhanh chóng hoàn thiện phương án.

Tần Bạch Thần nghiêm túc nói.

Anh ta bằng lòng làm chuyện này, tuy rằng bây giờ xem ra có vẻ ảo tưởng, nhưng Hàn Đông có thân thế, đến lúc đó chỉ cần mình làm tốt công việc chuẩn bị, để Hàn Đông mang đi tìm quan hệ với tầng trên, sự việc chắc chắn sẽ không khó khăn như trong tưởng tượng.

Mà việc khai thác thủy điện sẽ xây dựng thành phố Tân Châu trở thành thành phố năng lượng lớn, trở thành một trong hai công trình quan trọng phát triển đứng đầu khu vực phía nam tỉnh Tây Xuyên, theo sắp xếp hiện tại của Hàn Đông, đến lúc đó mình sẽ là công thần chính của việc khai thác thủy điện này, đây là một chiến tích hùng hậu.

“Chủ tịch thành phố Hàn có thân thế, lại muốn làm việc thực, mà đối với người của mình cũng rất quan tâm, lãnh đạo như vậy thật là hiếm có, mình có thể làm việc dưới trướng của hắn cũng là may mắn.

Chỉ cần nắm bắt cơ hội, tiền đồ tương lai có lẽ cũng không tệ.”

Sau khi Tần Bạch Thần cáo từ, Hàn Đông liền gọi điện cho Lộ Lợi Dương, hỏi han chuyện anh ta đến đầu tư.

- - Hàn Đông, tôi đã bắt đầu tuyên truyền cho anh rồi, anh yên tâm, đến lúc đó tôi nhất định mang đến niềm vui bất ngờ cho anh, ha ha.

Trong điện thoại Lộ Lợi Dương có vẻ rất vui mừng, xem ra anh ta đã gặt hái được không ít.

- - Trước khi đến thành phố Tân Châu, tôi sẽ liên hệ với anh, anh đợi tin vui của tôi nhé.

- - Vậy làm phiền anh Lộ rồi.

Hàn Đông vui mừng nói.

Lộ Lợi Dương có lẽ là xuất phát từ con mắt hoặc góc độ của một thương nhân, nhận thức đúng tiền đồ phát triển của mình, cho nên từ bây giờ đã bắt đầu xuất vốn đầu tư.

“Chỉ cần anh ta giới thiệu cho mình người làm ăn chân chính, chúng ta sẽ hợp tác cùng có lợi.” Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.

Lúc này Khổng Phàm Chi đi vào báo cáo:

- - Chủ tịch thành phố, Tổng giám đốc Phương của Tập đoàn Thịnh Thế đến rồi.

- - Mời Tổng giám đốc Phương vào.

Hàn Đông nói, đứng lên nghênh đón.

Phương Thế Nguyên nhìn thấy Hàn Đông đón tiếp mình, vẻ mặt vui mừng, nói:

- - Chào Chủ tịch thành phố Hàn, thật ngại quá, đến làm phiền anh rồi.

- - Tổng giám đốc Phương khách sáo quá, Ủy ban nhân dân thành phố là để phục vụ mọi người mà.

Hàn Đông cười nói.

Hai người bắt tay nhau, đi đến ghế sofa ngồi xuống.

Khổng Phàm Chi nhanh chóng bưng tách trà nóng hổi vào, nhẹ nhàng đặt trước mặt Phương Thế Nguyên, sau đó nhẹ nhàng lui ra ngoài, đóng cửa vào.

Bây giờ Khổng Phàm Chi đã hoàn toàn đảm nhận vai trò của người Thư ký rồi.

Hiện tại mà nói, Hàn Đông rất hài lòng về Khổng Phàm Chi, là người thực tế, có khả năng thích ứng tốt, năng động, cũng là một người tài có thể bồi dưỡng.

- - Chủ tịch thành phố Hàn, tôi thật là không có chuyện gì thì không không đến làm phiền, tôi nghe nói thành phố Tân Châu ở huyện Vũ An phát hiện ra một mỏ than lớn, bây giờ Ủy ban nhân dân thành phố đang bắt đầu thu hút đầu tư, muốn xây dựng khu công nghiệp xanh ở huyện Vũ An có đúng không ?

Hàn Đông mỉm cười, xem ra khứu giác của Phương Thế Nguyên vẫn rất nhanh nhạy.

- - Đúng vậy, bây giờ Ủy ban nhân dân thành phố đang chuẩn bị tiến hành mở rộng khai thác mỏ than huyện Vũ An, và kế hoạch bước đầu là xây dựng một khu công nghiệp kinh tế tuần hoàn xanh ở huyện Vũ An, tiếp theo Ủy ban nhân dân thành phố sẽ nhanh chóng tiến hành công tác thu hút đầu tư toàn diện, nếu Tổng giám đốc Phương có hứng thú, chỉ cần phù hợp các quy định có liên quan, chúng tôi sẽ hết sức ủng hộ.

Bởi vì việc trợ giúp quỹ học bổng, cách nhìn của Hàn Đông về Phương Thế Nguyên đã thay đổi rất nhiều, ít ra đây là một người biết giữ chữ tín, lời nói ra không phải là lời nói dóc.

Mặt khác Phương Thế Nguyên quyên góp một triệu tệ cho quỹ học bổng giúp đỡ học sinh nghèo vượt khó, thậm chí không cần cả quyền quản lý, có thể thấy người này cũng rất quyết đoán.

Điều này cũng chứng tỏ là người này rất có kiên nhẫn, trên phương diện đầu tư có cái nhìn rất xa.

Phương Thế Nguyên nói:

- - Đúng vậy, Chủ tịch thành phố Hàn tôi đang có ý tưởng này, chủ yếu là đến hỏi thăm Ủy ban nhân dân thành phố về cấp dưới và bố trí khai thác mỏ than, tích cực triển khai công việc chuẩn bị, đến lúc đó có thể tham gia.

Hàn Đông nói:

- - Ý tưởng bước đầu của chúng tôi là xây dựng một khu công nghiệp tuần hoàn tổng hợp, cho nên cần đầu tư ở mọi phương diện, đến lúc đó chúng tôi sẽ tiến hành đấu thầu công khai minh bạch, nếu Tổng giám đốc Phương có hứng thú, đến lúc đó xin mời đến tham dự.

Phương Thế Nguyên nói:

- - Tập đoàn Thịnh Thế rất ủng hộ sự phát triển của thành phố Tân Châu,và xin nguyện cống hiến mình, sau khi tôi về sẽ bố trí các công việc liên quan, đến lúc đó nhất định sẽ không đi sau người khác.

Tuy gã tới là để bàn về chuyện của công ty nhưng lại không đề cập một lời nào đến chuyện nhờ Hàn Đông chiếu cố, bởi vậy có thể thấy được lòng dạ người này rất thâm sâu, cũng có sự kiên nhẫn đặc biệt.

Lúc này điện thoại trên bàn của Hàn Đông reo vang, Phương Thế Nguyên thấy vậy bèn đứng dậy cáo từ, Hàn Đông đứng lên tiễn một lát.

Sau đó Hàn Đông quay lại nghe điện thoại.

- - A lô, xin hỏi anh là Chủ tịch thành phố Tân Châu Hàn Đông phải không ?

Có lẽ bởi vì Hàn Đông nghe điện thoại hơi muộn, nên người gọi điện thoại có vẻ không vui, tuy rằng lời nói nghe có vẻ khách khí nhưng giọng điệu lại rất cứng nhắc.

Hàn Đông ngạc nhiên, nói:

- - Xin chào, tôi là Hàn Đông.

- - Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là Tần Vĩ Quân của Cục Công nghiệp than đá tỉnh.

Lời nói của đối phương không nhanh không chậm, mang đầy vẻ quan cách, dường như sợ người khác không biết y là người trong cơ chế vậy.

Tuy nhiên Hàn Đông cũng không nể mặt gã, chỉ thản nhiên nói:

- - Chào anh, không biết anh có chuyện gì?

- - Là như thế này, huyện Vũ An các anh không phải phát hiện ra mỏ than lớn sao? Trên Cục chuẩn bị ngày kia đến điều tra nghiên cứu thực địa một chuyến, đồng thời thảo luận việc tiến hành tổng hợp khai thác như thế nào. Than đá là tài nguyên khan hiếm, trữ lượng than đá của tỉnh ta cũng không nhiều, trữ lượng mỏ than ở huyện Vũ An tuy lớn, nhưng cũng cần khai thác hợp lý…

Nghe đối phương nói từng câu từng chữ giọng quan cách, đôi mày của Hàn Đông hơi nhíu lại.

Tần Vĩ Quân này có ý gì, chả lẽ Cục Công nghiệp than đá tỉnh muốn nhúng tay vào mỏ than lớn của huyện Vũ An?

Nói cái gì muốn thống nhất quy hoạch khai thác, dường như đã vươn tay quá dài rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.