- Không thể tưởng tượng được Hàn Đông lại đích thân đến thăm ông.
Vợ Trương Hồng Quang ngồi trước giường bệnh, cầm khăn lau mồ hôi trên trán cho ông.
Vừa rồi Hàn Đông và Trương Hồng Quang hàn huyên đến nửa tiếng đồng hồ, hai người từ sự lạ lẫm ban đầu chuyển dần tới nói chuyện vô cùng hợp ý. Nếu không phải do sức khoẻ của Trương Hồng Quang không cho phép, có lẽ cho dù nói chuyện đến một tiếng đồng hồ cũng không sao.
Bây giờ mặt Trương Hồng Quang hơi ửng đỏ, có vẻ kích động.
- Hàn Đông tuy tuổi còn trẻ, nhưng lại rất có suy nghĩ. Trước đây tôi đã coi thường hắn, xem ra trước khi hắn đến đây, những thành tích mà hắn có được, cũng không phải hoàn toàn do có thế lực sau lưng chống đỡ.
- Nhưng hắn còn trẻ tuổi quá, chắc cũng khoảng ba mươi tuổi?
- Đây chính là chí lớn không đợi tuổi. Chẳng trách Hàn Đông có thể có được sự coi trọng của Nam Tuần Trưởng, quả nhiên có chút bản lĩnh.
Vẻ mặt Trương Hồng Quang có vẻ xúc động, ông là cán bộ cấp Thứ trưởng, tuy vì nguyên nhân sức khoẻ mà phải về hưu, nhưng đối với người kế nhiệm của mình, ông cũng có thăm dò tìm hiểu, nên cũng có hiểu biết đại khái về tình hình của Hàn Đông.
Vốn dĩ, ông cảm thấy Hàn Đông có lẽ chủ yếu dựa vào những mối quan hệ của gia đình, mới có thể thuận lợi mà nhanh chóng phát triển như thế. Nhưng sau khi nói chuyện, đặc biệt là Hàn Đông đã nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2225023/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.