- Chủ tịch thành phố? Không thể nào, còn trẻ như vậy đã là Chủ tịch thành phố?
Chu Vũ Khê kinh ngạc nhìn cha, thấy ông không phải là đang nói đùa mới cảm thấy kinh ngạc cùng phấn chấn:
- Hóa ra hắn ta là Chủ tịch Thành phố, thật không tưởng tượng được, như vậy hắn chẳng phải là cán bộ cấp Thứ trưởng rồi sao?
Nghĩ đến bộ dạng của Hàn Đông, phỏng chừng cũng mới khoảng ba mươi tuổi thôi, vậy mà đã là cán bộ cấp Thứ trưởng rồi, cấp bậc so với cha anh ta còn cao hơn.
Đồng thời, trong lòng Chu Vũ Khê lại càng quyết tâm muốn tới nông thôn làm việc.
Bởi vì anh ta cảm thấy dường như đã tìm được mục tiêu cho cuộc đời mình, đặc biệt, lần trước, Hàn Đông cũng đã từng cổ vũ anh ta, khiến anh ta cảm thấy vô cùng vui mừng.
- Mình sẽ coi Chủ tịch Hàn là tấm gương, cố gắng sau này làm nên sự nghiệp.
Chu Vũ Khê kích động nói thầm.
Trong lúc này, anh ta đương nhiên đã quên hết những lời phản đối lúc trước của cha mình rồi.
Chu Tân nhìn đứa con trai đang hân hoan, vui sướng, thấy trong mắt anh ta để lộ ra vẻ phấn chấn rồi lại trở nên kiên định, giống như đã lột xác trở thành một con người khác.
- Hừ, con nghĩ là làm việc ở nông thôn thật tốt như vậy?
Chu Tân khinh thường nói.
- Nói cho con biết, năm ngoái, có tám mươi phần trăm những người xuống nông thôn làm việc đã phải xin từ chức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-quyen/2224870/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.