Trước khi vào họp, Hàn Đông nhấn mạnh trước một số kỷ luật, sau đó đem thư tố cáo ra.
Mọi người luân phiên nhau xem hết thư tố cáo, vẻ mặt mỗi người đều toát lên suy nghĩ sâu xa.
Những người tham dự hội nghị hôm nay, ngoại trừ ba người là Thẩm Huy, Trương Phúc Đạt, Bồ Định Khôn ra, còn có Phó vụ trưởng Vụ Cải cách tổng hợp thể chế kinh tế Đậu Nam Bác, Phó vụ trưởng Vụ Điều phối ngành công nghiệp Mã Hạo Ngọc, Phó vụ trưởng Vụ Công nghiệp kỹ thuật cao Đường Tường Ngạn. Ba vị Phó vụ trưởng này, sau khi nhóm người của Tào Vĩnh Hi từ tỉnh Tây Xuyên trở về, sẽ tới trước để thay thế bọn họ cùng Hàn Đông tiếp tục công tác giám sát.
Đối với sự sắp xếp như vậy, trong lòng bọn họ đương nhiên rất vui mừng, vì như vậy có thể tiếp xúc với Hàn Đông ở cự ly gần, đến lúc đó nếu có thể thu hút được sự coi trọng của Hàn Đông, vậy thì đúng là cơ hội tốt đối với sự phát triển sau này của bản thân.
Bọn họ đương nhiên đã tiến hành tìm hiểu sâu sắc về tình hình của Hàn Đông.
Ở Ủy ban Cải cách, làm gì có ai chưa từng phân tích, nghiên cứu sâu sắc về Hàn Đông chứ, đặc biệt là những người tràn đầy dã tâm với tiền đồ của mình, thì càng không thể bỏ qua dù chỉ là một phần trăm cơ hội.
Trong chuyện này, tâm tình của Thẩm Huy là thiết tha nhất, trong suốt quá trình giám sát, có thể nói anh ta luôn ở vị trí tiền tuyến, không lúc nào là không nghĩ tới chuyện thể hiện bản thân.
Bây giờ nhìn thấy bức thư tố cáo này, trong lòng anh ta bắt đầu kích động, thầm nghĩ cơ hội thể hiện bản thân của mình lại tới rồi, nếu mình có thể tìm được tin tức hữu dụng trong quá trình này, giúp Hàn Đông nhanh chóng giải quyết xong chuyện này, vậy thì nhất định có thể tiến thêm một bước nhận được sự tán thành của Hàn Đông. Anh ta cảm nhận được, theo đà công tác giám sát lần này, thì Hàn Đông cũng tương đối hài lòng về công việc của bản thân mình.
Nhưng, ngoài chuyện tâm trạng kích động, trong đầu Thẩm Huy lại nghĩ tới tình hình của tỉnh Giang Bắc, đầu óc lâp tức liền tỉnh táo hẳn ra.
“Đây là một cái hố rất lớn.” Trong lòng Thẩm Huy thầm nghĩ, “tình hình của tỉnh Giang Bắc không bình thường như các nơi khác, Tô Xán là một đối thủ cạnh tranh rất mạnh của Hàn Đông, y là cháu của ông cụ Tô, cũng là người phát triển tốt nhất thuộc thế hệ thứ ba của nhà họ Tô, nhất định không dễ dàng gì để Hàn Đông nắm được thóp của y. Hiện tại đột nhiên Hàn Đông để bọn mình xem bức thư tố cáo này, chỉ e ý đồ là nhắm vào Tô Xán, nếu mình quá xông xáo, đến lúc đó Tô Xán không làm gì được Hàn Đông, liền đem bực tức trút hết lên mình, thì mình chẳng thể chống đỡ nổi.”
Nghĩ tới đây, Thẩm Huy lập tức cảm thấy có một gáo nước lạnh dội thẳng xuống đầu, trong lòng cũng nhờ vậy mà tỉnh táo hẳn ra.
Lúc này, trong đầu Thẩm Huy đang toàn lực suy nghĩ, chuyện này mình rốt cuộc có nên cố gắng thể hiện hay không, nếu biểu hiện quá xông xáo, có thể khiến Hàn Đông tán thưởng bản thân, cũng có thể khiến Tô Xán kiếm chuyện với mình. Đương nhiên, nếu mình làm qua loa cho xong chuyện, thì cũng có thể bịp bợm cho qua, nhưng lại bỏ lỡ một cơ hội quá tốt để biểu diễn trước mặt Hàn Đông.
Lúc này Mã Hạo Ngọc đang dõng dạc nói, anh ta tỏ ra vô cùng tức giận, cho rằng theo những tình hình mà thư tố cáo liệt kê ra, thì nhất định phải mau chóng đi kiểm chứng.
- Hệ thống phòng chống lũ, có quan hệ tới an toàn về tài sản và tính mệnh của hàng ngàn hàng vạn hộ dân, bất cứ chút vấn đề nào cũng không được bỏ qua, nếu không, hễ xảy ra vấn đề gì, chúng ta sẽ thành tội nhân thiên cổ.
Mã Hạo Ngọc giọng điệu dâng trào mà nói.
Nhín thấy điệu bộ của anh ta, trong lòng Thẩm Huy cũng lay động, thầm nghĩ hình như Mã Hạo Ngọc là gã chẳng có mấy tính chính nghĩa, hôm nay anh ta bị sao vậy?
Rất nhanh, trong lòng Thẩm Huy đã đại khái hiểu được là chuyện gì, Mã Hạo Ngọc khảng khái như vậy, trêm thực tế là biểu diễn cho Hàn Đông xem thôi.
Trên thực tế, Hàn Đông triệu tập mọi người lại để thảo luận về chuyện thư tố cáo, kỳ thực đã nói rõ thái độ của hắn, đó là Hàn Đông nhất định sẽ tiến hành điều tra việc này, nếu không hắn sẽ không cho mọi người biết về sự tồn tại của bức thư tố cáo này.
“Nói không chừng Hàn Đông cũng là nhân cơ hội này quan sát mọi người một chút.” Trong lòng Thẩm Huy thầm nghĩ, lập tức y liền hạ quyết tâm, bản thân đã lựa chọn ở trong chốn quan trường, vậy thì không tránh khỏi việc đứng về một phe nào đó, một người trên chốn quan trường, nếu muốn chỉ lo cho thân mình, vậy thì căn bản không thể nào, muốn phát triển càng tốt, thăng tiến càng nhanh, thì tìm một nơi để dựa vào là lựa chọn sáng suốt nhất.
Từ thế cục hiện tại mà xem, nhà họ Hàn chiếm thế thượng phong so với nhà họ Tô.
Hơn nữa thông qua tiếp xúc trong thời gian này, Thẩm Huy cảm nhận thấy ở mỗi công việc khác nhau, chí ít con người Hàn Đông cũng không đến nỗi nào, đi theo người như vậy, chí ít không lo bị hắn bán mà vẫn còn đếm tiền thay hắn.
Trong phút chốc, trong lòng Thẩm Huy liền hạ quyết tâm, lần này cố gắng một phen, nỗ lực biểu hiện một chút, nếu Hàn Đông thật muốn đấu với Tô Xán, vậy thì mình sẽ là kẻ đầu sai cho hắn, như vậy việc thuận lợi gia nhập vào đội ngũ của Hàn Đông cũng như là nước đến đâu mương đến đó vậy.
Sau khi nghĩ thông suốt, Thẩm Huy lập tức cảm thấy thân mình tràn đầy sinh lực, vừa đúng lúc Mã Hạo Ngọc nói xong, anh ta liền nói tiếp:
- Tôi cũng có ý kiến, chuyện liên quan tới bức thư tố cáo này, chúng ta phải nghiêm túc điều tra, nhưng cũng phải chú ý đối đãi khác nhau, không thể xem xét chung chung, mặt khác, cũng phải nghiên cứu một chút phương thức phương pháp điều tra, đề nghị của tôi là, có thể lợi dụng cơ hội công tác giám sát lần này, tiến hành thăm hỏi, nghiên cứu sâu về khu vực và ngành nghề có liên quan trong bức thư tố cáo, từ trong quá trình này xác định được tính chân thực của bức thư, vừa có thể tránh được việc đánh rắn động cỏ…
Đã xác minh được ý đồ thật sự của Hàn Đông là muốn tiến hành điều tra thư tố cáo này, vậy thì Thẩm Huy sẽ không nói nhiều về việc có điều tra hay không nữa, mà là trực tiếp kiến nghị tiến hành điều tra thế nào, anh ta suy xét tới việc nếu Hàn Đông có muốn đối phó với Tô Xán, thì cũng sẽ không đả kích Tô Xán quá sớm, cho nên giai đoạn điều tra ban đầu nhất định sẽ không khua chiêng gõ trống, vì vậy chỉ có thể nói là thuận tiện ngầm điều tra mà thôi.
Nghe Thẩm Huy nói, Hàn Đông khẽ gật đầu, hắn cảm thấy những điều Thẩm Huy nói, khá ăn khớp với những điều mình nghĩ, trong lòng càng thêm hài lòng về anh ta.
“Thẩm Huy làm việc cũng không tệ, hơn nữa có thể lĩnh hội ý đồ của lãnh đạo một cách tức thời, xem ra là người đáng để bồi dưỡng.” Trong lòng Hàn Đông thầm nghĩ.
Nếu có thể lắng nghe tiếng lòng của Hàn Đông, thì giờ phút này Thẩm Huy nhất định sẽ cảm động tới rơi nước mắt, vì tất cả những điều anh ta làm, chính là nhằm đạt được sự tán thưởng của Hàn Đông, từ đó mà có thể đứng vào đội ngũ của Hàn Đông, bây giờ cuối cùng cũng đạt được mục đích, anh ta có thể không kích động sao?
Nhưng Thẩm Huy không có được khả năng đặc biệt này, cho nên anh ta không biết được Hàn Đông nghĩ gì, nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc như trước của hắn, cũng không biểu hiện thái độ gì khác trước ý kiến của mình, trong lòng Thẩm Huy vẫn là có chút không yên.
Vì đã hạ quyết tâm đứng về bên Hàn Đông, cho nên trong lòng Thẩm Huy đặc biệt để ý đến cách nhìn của Hàn Đông, trong lòng liền bắt đầu lo chuyện được mất.
- Mọi người có ý kiến gì, đều có thể đưa ra.
Hàn Đông nhìn mọi người một lượt.
Hắn nhìn vẻ mặt của mọi người, cũng hiểu được trong lòng họ nhất định phải cân nhắc một chút cụ thể chọn lựa làm sao. Dù sao cũng ở chốn quan trường, hơn nữa những người đang ngồi, ngoài Hứa Song đi theo Hàn Đông một cách vô điều kiện, những người khác đều có suy nghĩ của riêng mình, lựa chọn gì cũng đều phải suy nghĩ tới mọi mặt.
Bất kể bọn họ nghĩ thế nào, Hàn Đông đã hạ quyết tâm phải điều tra chuyện này.
Đối với những người này, Hàn Đông chỉ có một yêu cầu, đó là nghiêm túc làm việc, và giữ bí mật với bên ngoài.
Đậu Nam Bác nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của Thẩm Huy, đã điều tra thì phải nghiêm túc điều tra, nhưng phải nghiên cứu phương thức phương pháp, dù sao chúng ta không phải cơ quan kiểm tra kỷ luật, về phương diện quyền hạn cũng tồn tại vấn đề nhất định, sau khi trải qua điều tra, phải chuyển giao cho ban ngành liên quan tiến hành thêm một bước xét xử…đương nhiên, nhắm vào chuyện này, chúng ta có thể tiến hành công tác sửa chữa chuyên nghiệp đối với hạng mục công trình trọng đại, đặc biệt là hạng mục công trình trọng điểm quốc gia, quốc kế dân sinh, có thể tổ chức một lần chỉnh đốn thanh lý toàn diện…
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, anh ta mới đưa ra kiến nghị của mình, và không chỉ là bàn bạc công việc, hơn nữa từ chuyện này dẫn tới việc quản lý giám sát các hạng mục công trình trọng đại.
Kế sau đó những người khác cũng xôn xao phát biểu, trong lúc bọn họ đưa ra ý kiến thì Thư ký của Hàn Đông là Hứa Song lại ngồi một bên cúi đầu cắm cúi ghi chép lại vào trong cuốn sổ.
- Ban nãy mọi người đều bày tỏ ý kiến, tôi cảm thấy mọi người đều nói rất tốt, từ tất cả các phương diện, tiến hành phân tích chuyện này, cũng đưa ra một số kiến nghị hợp lý hóa, bây giờ tôi sẽ nói vài điểm…
Nghe Hàn Đông nói như vậy, mọi người đều vội vàng làm ra vẻ đang cung kính rửa tai lắng nghe, cúi đầu bắt đầu ghi ghi chép chép vào trong sổ.
Hàn Đông chỉ ra, thứ nhất phải coi trọng sự việc thư tố cáo, dù sao cũng có liên quan tới việc trọng đại là phòng lũ chống thiên tai, mạng người quan trọng, phải chịu trách nhiệm vì sự an toàn tính mệnh và tài sản của nhân dân; thứ hai phải chú ý phương thức điều tra, tiến hành phân công công tác với đối với nhân viên hiện trường, phân biệt những khu vực trọng điểm mà thư tố cáo đề cập tới phải tận tâm điều tra; kế tiếp, phải từ chuyện này dẫn tới coi trọng hạng mục trọng đại liên quan tới quốc kế dân sinh, tiến hành một lần công tác giám sát chuyên nghiệp, nhưng điểm này phải đợi sau khi quay về Yến Kinh, Ủy ban Cải cách thống nhất sắp xếp và bố trí.
Căn cứ vào đề nghị của Hàn Đông, nhân viên lần này tổng cộng được chia thành ba tổ, Thẩm Huy lãnh đạo một tổ, Mã Hạo Ngọc lãnh đạo một tổ, cuối cùng là Hàn Đông lãnh đạo một tổ.
Tổ của Hàn Đông bao gồm Đậu Nam Bác và ba người nữa tổ hợp mà thành.
Đối với cách sắp xếp như vậy, trong lòng Đậu Nam Bác đương nhiên là hoàn toàn đồng ý, lần này đi theo Hàn Đông tiến hành công tác nghiên cứu điều tra, anh ta luôn cảm thấy thái độ của Hàn Đông đối với mình luôn rất bình thản, anh ta đang muốn tìm cơ hội thích hợp cùng Hàn Đông giao lưu một chút, bây giờ có cơ hội tiến thêm một bước tiếp xúc với Hàn Đông, trong lòng anh ta vô cùng vui mừng.
Còn trong lòng Thẩm Huy thì thầm có chút hụt hẫng, anh ta cảm thấy vẫn là đi theo bên cạnh Hàn Đông càng có thể thể hiện bản thân, nhưng bây giờ Hàn Đông đã sắp xếp như vậy, anh ta cũng chỉ có thể theo sự sắp xếp đó mà đi làm việc, hơn nữa còn phải tận lực làm tốt công tác điều tra, tạo nên chút thành tích để thu hút sự chú ý của Hàn Đông.
Ban nãy anh ta đã trải qua một phen đấu tranh tư tưởng kịch liệt, sau khi đã quyết định liền kiên quyết đứng về phe Hàn Đông, cho nên suy nghĩ trong lòng anh ta hiện giờ, chính là làm sao làm tốt công việc, làm sao khiến Hàn Đông hài lòng.
Anh ta hiện giờ đã là xoa tay mài chưởng, chuẩn bị toàn lực xuất kích rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]