Chương trước
Chương sau
Hàn Đông phê chuẩn báo cáo của phòng Đốc tra Ủy ban nhân tỉnh, lập tức Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy Thục Đô dẫn tới một trận lốc dữ dội. Thậm chí là các lãnh đạo của Ủy ban nhân dân tỉnh, sau khi biết phê duyệt của Hàn Đông xong, cũng đều bị chấn động kinh ngạc, đều bắt đầu chú ý đến động thái của Hàn Đông.

Chủ tịch thành phố Thục Đô suy nghĩ trước sau, ông ta quyết định vẫn là nên đi bàn bạc với Trịnh Như Dân trước, làm Chủ tịch, ông ta và Trịnh Như Dân đương nhiên là có quan hệ cạnh tranh, nhưng trải qua mấy năm mài giũa, thế cục của thành phố Thục Đô cũng đạt được sự cân bằng, bây giờ Hàn Đông bỗng nhiên gióng trống khua chiêng thọc tay vào thành phố Thục Đô, Xa Tiền Minh cảm thấy bất luận việc này đối với ông ta hay là đối với Trịnh Như Dân mà nói, đều là việc bất lợi, vì vậy hai người họ nên liên hợp lại, nhất trí hành động, cùng chống lại Hàn Đông.

Làm người đứng đầu thành phố cấp Phó tỉnh, ông ta cũng là cán bộ cấp Phó tỉnh, đương nhiên muốn dành quyền lớn hơn nữa, cho nên trong vấn đề thành phố Thục Đô, ông ta không hy vọng có bất cứ người nào nhúng tay vào.

Đến văn phòng của Trịnh Như Dân, Xa Tiền Minh và Trịnh Như Dân nói vài câu chuyện phiếm, liền nhắc đến phê duyệt của Hàn Đông, ngữ khí trầm trọng nói:

- Bí thư Như Dân, công tác của thành phố Thục Đô làm không đến nơi à.

Mặc dù ông ta muốn cùng Trịnh Như Dân tìm một ý thống nhất, nhưng biểu hiện bên ngoài ông ta không thể dễ dàng để lộ ra ngoài, theo như ông ta thấy, Trịnh Như Dân so với mình còn sốt ruột, lo lắng nhiều hơn, dù sao hướng của Trịnh Như Dân là đưa thành phố Thục Đô trở thành địa bàn của chính mình, không cho phép người khác nhúng tay, dường như bây giờ đây, áp lực mà phê duyệt của Hàn Đông đối với ông ta là lớn nhất.

Trịnh Như Dân nhẹ nhàng nhíu mày lại, ông ta đương nhiên rõ ý tứ của Xa Tiền Minh, biết tên này kỳ thực là đến tìm đồng minh đây, nhưng lại không chịu nói rõ ra, vì cũng chính là muốn trong chuyện này nắm quyền chủ động

Cho dù thân làm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó bí thư kiêm nhiệm Bí thư Thành ủy, trong bộ máy thể chế của thành phố Thục Đô có quyền chủ động cực lớn, nhưng Xa Tiền Minh cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, đơn giản là trong chăn có giận, phải thận trọng, mặc dù xem ra vẫn yếu thế, nhưng lại gây khó chịu cho Trịnh Như Dân trong rất nhiều mặt.

“Tên này mặc dù rất đáng ghét, nhưng so với việc Hàn Đông uy hiếp mình mà nói, lại coi như không có gì, chí ít bây giờ mình vẫn nắm đại cục của thành phố Thục Đô, hơn nữa nếu như cho Hàn Đông nhúng tay vào, tình hình sẽ trở thành nguy rồi.”

Trịnh Như Dân trong lòng thầm suy nghĩ, lập tức hạ quyết tâm nói:

- Chủ tịch thành phố Tiền Minh, công tác của Ủy ban nhân dân, quả thật có rất nhiều chỗ chưa được, lần này Chủ tịch Hàn đưa ra vấn đề, không phải là ngẫu nhiên, các ban ngành chấp pháp của chúng ta, lúc đối mặt với dân chúng, thái độ quả thật là có vấn đề, bởi vậy chúng ta cần nhìn thẳng vào vấn đề, tìm ra nguyên nhân…

Cùng Xa Tiền Minh đấu tranh nhiều năm nay, Trịnh Như Dân cũng hiểu rất rõ Xa Tiền Minh, cho nên tuyệt đối không muốn để cho Xa Tiền Minh được như ý, phê chuẩn của Hàn Đông chủ yếu là nhằm vào phía bên Ủy ban nhân dân, cho nên Trịnh Như Dân liền làm ra vẻ mượn gió bẻ măng, xem xem phản ứng của Xa Tiền Minh thế nào.

Xa Tiền Minh ngơ ngác một chút, ánh mắt mau chóng liếc qua Trịnh Như Dân một cái, trong lòng nghi hoặc không hiểu,

“Lẽ nào phán đoán của mình sai sao, Trịnh Như Dân muốn mượn việc phê phán lần này của Hàn Đông, cổ động việc điều chỉnh nhân sự bên trong thành phố? Nhưng vấn đề bây giờ là, cứ coi như Trịnh Như Dân muốn như vậy, Hàn Đông sẽ khiến ông ta được như ý sao? Trừ khi ông ta và Hàn Đông đạt được ý kiến thống nhất, nhưng điều đó là không thể?”



Nghĩ đi nghĩ lại, Xa Tiền Minh đều cảm thấy tính khả năng Trịnh Như Dân và Hàn Đông bắt tay hợp tác là không lớn, dù sao theo góc độ của Trịnh Như Dân mà nói, nếu như cùng Hàn Đông bắt tay xử lý mình, thì ông sẽ phải đối mặt cạnh tranh kịch liệt cùng Hàn Đông, điều này quả thật là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, nếu như đầu óc của Trịnh Như Dân vẫn bình thường, vậy thì không thể nào làm như vậy, cách tốt nhất của ông ta, chính là duy trì hợp tác với mình, đứng vững trước áp lực của Hàn Đông, đem mọi việc trong nội bộ của thành phố Thục Đô giải quyết, như vậy mới là con đường giải quyết tốt nhất.

- Bí thư Trịnh nói rất đúng, chúng ta nhất định cần tăng cường chỉnh đốn đội ngũ cán bộ,

- Đặc biệt là vấn đề tác phong công tác của đội ngũ cán bộ, nên tăng cường chỉnh đốn, tôi kiến nghị, do phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân và Ủy ban Kỷ luật hợp thành tổ lãnh đạo nhỏ, đối với cơ qua các cấp toàn thành phố tiến hành liên hợp điều tra, cần nắm bắt điển hình, nghiêm trị trừng phạt, đồng thời truy cứu trách nhiệm lãnh đạo liên quan…

Ý tưởng của Xa Tiền Minh, là mau chóng đem ra một cái thế chỉnh đốn, như vậy cũng coi như là giao phó cho lời phê của Hàn Đông, mà không đợi Hàn Đông lại xuất chiêu.

- Bí thư Như Dân, công tác các hạng mục của thành phố Thục Đô, trước nay đều rất chặt chẽ, lần này xảy ra sự việc như thế này, chúng ta đồng thời lại chỉnh đốn chặt chẽ hơn, cũng muốn mượn cơ hội này, chỉnh đốn một chút tác phong công việc của chúng ta, hơn nữa tôi tin rằng chúng ta có năng lực làm tốt công tác chỉnh đốn lần này…

Xa Tiền Minh đã nói rất rõ ràng rồi, vì vậy ông ta cảm thấy được Trịnh Như Dân hơi có chút cảm giác lạt mềm buộc chặt, dứt khoát lùi một bước, nói cho rõ ràng rồi tính, nếu như Trịnh Như Dân vẫn không buông tha, vậy thì ông ta cũng không sợ, nếu như chọc giận ông ta, ông ta sodứt khoát đứng về phía gần Hàn Đông, như vậy thì đối với Trịnh Như Dân là một uy hiếp lớn nhất, tin chắc rằng Trịnh Như Dân nhất định suy xét đến điểm này.

Trên mặt Trịnh Như Dân lộ ra nụ cười thản nhiên, ông ta rất ghét Xa Tiền Minh gặp phải sự việc thì thích dò xét, thật xem chính mình làm thằng ngốc sao.

- Kiến nghị của đồng chí Tiền Minh không tồi, đội ngũ của chúng ta quả thực phải chỉnh đốn một chút, mặt khác phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân thành phố - Thành ủy cần tích cực cùng phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân tỉnh liên hệ, chủ động phối hợp công tác của phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân tỉnh…

Xa Tiền Minh gật đầu:

- Tôi sẽ kịp thời báo báo cho Chủ tịch Hàn biện pháp chỉnh đốn trong thành phố, tranh thủ lấy được quyền chủ động.

Trịnh Như Dân cười thản nhiên, chẳng tỏ rõ ý kiến.

Trong lòng ông ta vẫn rất khó chịu, Hàn Đông mới đến vài ngày, đã cho thấy trạng thái mạnh mẽ, bây giờ có thể nói nhắm vào mình, sau này tranh đấu hai bên chắc chắn không ít.

Sau khi Xa Tiền Minh cáo từ, về đến Ủy ban nhân dân, triệu tập hội nghị khẩn cấp tiến hành một phen sắp xếp lại, sau đó liền đi tới Ủy ban nhân dân tỉnh.

Hứa Song đang vùi đầu sửa sang lấy tư liệu, lúc ngẩng đầu nhìn lên vẻ mặt hơi mỉm cười của Xa Tiền Minh thành phố Thục Đô đứng trước mặt mình, anh ta mau chóng đứng lên, cung kính nói:

- Chủ tịch thành phố Xa chào anh.

- Đồng chí Hứa, chủ tịch Hàn có rỗi không?

Xa Tiền Minh hơi mỉm cười.

Xa Tiền Minh từ trước đến nay, đều là đối với người ngoài rất mềm dẻo, càng gặp phải áp lực càng lớn, thái độ của ông ta càng tốt, đúng là dựa theo kìm chế mềm dẻo, anh ta ở trong thể chế của tỉnh Tây Xuyên, không ngừng tiến bộ trưởng thành, từng bước trưởng thành làm quan to cấp Thứ trưởng, trở thành Chủ tịch thành phố Thục Đô, đây là nỗ lực dựa vào chính mình, từng bước hết mình làm đến chức quan này, cho nên trong lòng ông ta, vẫn đối với một vài người bối cảnh lớn do đó rất dễ dàng thăng quan rất không phục, ông ta cảm thấy nếu như thay vào chính mình, chắc chắn so với rất nhiều người bọn họ còn làm tốt hơn, hơn nữa còn có thể làm nhiều việc có lợi cho dân.

Đối với Hàn Đông - Chủ tịch trẻ quá như vậy, Xa Tiền Minh vẫn luôn cảm thấy tên này không đáng tin cậy, cho người này đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên, cũng không biết Trung ương khảo sát thế nào, lẽ nào người ngoài mặt đấu tranh, thỏa hiệp, sẽ không xét đến tính phát triển ổn định quốc gia sao? Tuy rằng Xa Tiền Minh cũng hiểu qua một vài việc Hàn Đông làm qua trước đây, ông ta cảm thấy việc này, nếu như Hàn Đông không có thế lực nương tựa vô cùng hùng mạnh, căn bản thì không thể làm tốt như vậy. Ngoài ra, Hàn Đông tuy rằng dựa vào những thanh thế phô trương rất lớn, nhưng lại là thành phần chiếm đa số, đối với tác dụng của dân chúng phát huy năng lực lớn.

Xa Tiền Minh cảm thấy, cuộc sống hạnh phúc của dân chúng, cũng không phải người như Hàn Đông đem thân ra chân chính lý giải, từ sâu bên trong, Xa Tiền Minh cảm thấy chỉ có mình xuất phát thấp nhất, người từ cơ sở từng bước đi lên, sau khi nắm chắc quyền lực mới có thể đủ làm ra được thành tích mà người dân yêu cầu.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.