Chương trước
Chương sau
- Chủ tịch tỉnh Hàn nói đúng, sở Tài chính quả thật nên nghiêm túc chỉnh đốn lại việc này, từ trước tới nay, sở Tài chính nắm giữ điều phối, cấp tài chính tiền bạc, các đơn vị dưới quyền đối với bọn họ đều hết sức khách khí, điều này làm cho bọn họ dần dần hình thành một tác phong của người bề trên, thái độ cũng trở nên kiêu căng, tác phong ngạo mạn, hiệu suất công việc cũng tự nhiên không thể nâng cao lên...

Tiêu Hồng Tân lưu loát nói một lượt, ngoại trừ tỏ vẻ ủng hộ ý kiến của Hàn Đông, Tiêu Hồng Tân cũng đưa ra phương án điều chỉnh tổng thể, đưa ra tiêu chuẩn dùng người.

Đối với việc này Hàn Đông không hề tỏ ra một chút bất ngờ, bởi vì Tiêu Hồng Tân tuy rằng phân công quản lý sở Tài chính, nhưng lại không khống chế được sở Tài chính, lần này anh phải điều chỉnh sở Tài chính, cũng thừa dịp lần này sẽ an bài một ít người của chính mình.



Nếu không phải như vậy, anh cũng sẽ không nói những lời tốt đẹp như vậy .

- Tôi thấy ngoại trừ sở Tài chính, những bộ nghành khác đồng thời cũng phải xem lại tác phong làm việc mới được.

Mục đích của Hàn Đông không chỉ nằm ở việc điều chỉnh nhân sự của sở Tài Chính, mà đồng thời nhân hoàn cảnh này, cùng với Tiêu Hồng Tân làm quen với công việc của cán bộ giám sát kiểm tra, chuyện này Hàn đông đã chuẩn bị kĩ từ trước, trước tiên nhất định phải có sự thống nhất ý kiến tổng thế nội bộ chính quyền tỉnh, như vậy mới có thể tiếp tục thực hiện công việc này.

Tiêu Hồng Tân trong lòng đã nhanh hiểu được ý đồ của Hàn Đông, về vấn đề này, anh ta cũng không có điều gì dị nghị, tuy rằng về phía anh ta luôn có mối quan hệ cạnh tranh khốc liệt với Hàn Đông, nhưng có một chút lợi ích chung, thì cũng cần làm một vài điều thiết thực để tích lũy thành tích.

Cũng đồng nghĩa với việc ở trên một phương diện nào đó cũng có thể có khả năng hợp tác với nhau.

Hơn nữa, Tiêu Hồng Tân trong khoảng thời gian này cũng nghiêm túc nghiên cứu về con người Hàn Đông, anh ta nhận thức được kinh nghiệm hoạt động trong chính phủ trước đây của Hàn Đông, đặt biệt chú ý chủ yếu về việc xử lí công việc, một là có được các thành tích về chính trị, hai là làm được những việc thực sự có lợi cho người dân.

Đó có thể nói là điều kiện tiền đề của Hàn Đông, về việc đối đãi với những cán bộ nhân viên, Hàn đông cơ bản cũng đều chấp nhận lấy năng lực để làm việc và lấy thái độ làm việc để quyết định đối phương.

Nhìn chung trong quá trình công tác của Hàn Đông, có thể thấy được, Hàn đông nhất quyết phản đối loại người làm việc với mình mà lại lộng quyền, làm cản trở những người mà mình làm việc cùng.



Cho nên Tiêu Hồng Tân cảm thấy, chính mình nếu muốn ở tỉnh Tây Xuyên tiếp tục làm việc ổn định, đồng thời không đến mức không đạt được thành quả gì, vậy nhất định phải chú ý kĩ về sách lược.

Nếu cứ đối nghịch mạnh mẽ với Hàn Đông như vậy kết quả sau cùng nhất định là bị hắn ta đuổi đi, như vậy là không có gì bù đắp nổi.

Mà nếu áp dụng việc hợp tác chỉ trong giới hạn, trong quá trình hợp tác để dành lợi ích cho chính mình,

đây cũng không thể coi là biện pháp tốt nhất.



Suy nghĩ như vậy, hơn nữa lại thêm việc hiểu được tầm quan trọng mang tính trọng điểm của Hàn Đông trong khoảng thời gian này, cho nên đối với đề xuất phải tăng mạnh kiểm soát giám sát toàn diện cán bộ toàn tỉnh, anh ta cũng không có vẻ phản đối.

Hơn nữa, đây cũng là chức năng cơ bản của Sở Kiếm Sát mà thôi,

cho dù chính mình không đồng ý, vậy cũng không thể ngăn cản Hàn Đông cho sở Giám sát tăng mạnh việc kiểm tra giám sát được.

- Thiết lập đội ngũ cán bộ, là một vấn đề nan giải, tác phong của cán bộ ảnh hưởng đến hình tượng của Đảng và Chính phủ trong mắt người dân, can dự đến sự ổn định và hoà bình lâu dài của quốc gia, trước mắt tỉnh Tây Xuyên đang thúc đẩy mạnh mẽ cải cách các hạng mục trong sự nghiệp phát triển, tác phong đội ngũ cán bộ, hiệu suất công việc cũng trực tiếp ảnh hưởng đến sự nghiệp cải cách của chúng ta có thành công hay không, tôi cho rằng ở toàn tỉnh tất yếu phải thiết lập lên phong trào thay đổi tác phong làm việc, tạo ra được những điển hình cụ thể, thưởng phạt cứng rắn...



- Xem ra Chủ tịch tỉnh Hồng Tân đã nhận thức được rất sâu sắc công việc này ạ.

Hàn đông trên mặt lộ ra vui mừng tươi cười, bằng trực giác, Hàn Đông cảm thấy Tiêu Hồng Tân sẽ không cam tâm tình nguyện phối hợp công tác của mình, nhưng không thể nghi ngờ đây là con người vô cùng thông minh, anh ta biết tự mình nên đưa ra sự lựa chọn như thế nào, cho nên sau khi anh ta hiểu được ý đồ của mình, liền kịp thời thay đối thái độ rất đúng lúc.

Đối với thái độ như vậy của Tiêu Hồng Tân, Hàn đông trong lòng cũng thấy vui vẻ, tự nhiên cũng sẽ không cư xử với anh ta quá nghiêm khắc.





Kế tiếp, Hàn đông cùng Tiêu Hồng Tân, Chương Mạn Thanh và Tô Chính Nguyên cùng nhau nghiên cứu, thảo luận một chút về việc làm thế nào để tăng mạnh thiết lập tác phong của cán bộ lãnh đạo, Tô Chính Nguyên đề xuất có thể để thành phố Vinh Châu thiết lập làm nơi điển hình, ở toàn tỉnh thi hành sáng tạo, sáng tạo hoạt động phân thành nhiều bộ phận, có thể đồng thời tiến hành, để hoàn toàn thay đổi diện mạo tỉnh Tây Xuyên, diện mạo này không chỉ đơn giản là sự thay đổi ngoại quan bề ngoài, mà còn bao gồm thay đổi tác phong của chính quyền, mà đúng lúc thành phố Vinh Châu cũng tổng kết chuyên môn kinh nghiệm công tác ứng phó, có thể mau chóng mở rộng ra ở phạm vi toàn tỉnh.





- Trước tiên tôi cho rằng nhất định phải tăng mạnh tổ chức lãnh đạo, thành lập Ủy ban Kỷ luật, phòng Điều tra, sở Giám sát và bộ môn liên kết lại tạo thành không gian một tổ chức nhỏ liên hợp điều tra, thông qua hỏi kín, đường dây điện thoại nóng và phương thức khác, tiến hành quá trình khống chế...



Tô Chính Nguyên không hổ là có kinh nghiệm làm việc một cách rất căn bản và phong phú, cho nên về mặt hiện thực hóa kế hoạch một cách cụ thể, anh ta có thể nói là vô cùng cẩn trọng.

Nhìn Hứa Song đang ghi chép, Hàn Đông nghĩ thầm rằng có cơ hội cần phải để Hứa Song tới cơ sở rèn luyện, Hứa Song là một cái mầm tốt, nhưng từ khi anh ta trưởng thành đến nay, lúc nào cũng chỉ ở trong cơ quan, không có nhiều kinh nghiệm công tác cụ thể, đây là điều không có lợi cho sự phát triển về sau của anh ta.



Đối với người có tiềm lực, Hàn Đông tình nguyện dốc hết mà bồi dưỡng, chỉ có những cán bộ do chính tay mình bồi dưỡng, sử dụng mới có thể thuận buồm xuôi gió được.



Sau khi tan họp,Hàn Đông liền gọi Hứa Song đến trước mặt, nói:

- Về việc cải cách môi trường làm việc, trong hai ngày hãy làm một bản phương án cụ thể, cố gắng hết sức để có thể hiện thực hóa điều này.

Hứa Song gật đầu nói:

- Không thành vấn đề, tôi sáng ngày kia giao cho ngài.

Đồng thời trong lòng anh ta có chút kỳ quái, Hàn Đông sao lại có thể bàn giao như vậy?



Tuy rằng nhất thời có chút không rõ, nhưng cũng không ngại sự giao phó nghiêm khắc mà Hàn Đông giao cho mình. Phục tùng sự an bài của lãnh đạo, đây cũng là điều mà cấp dưới nên có.



Kế tiếp Hàn Đông liền phê duyệt văn kiện, khiến Hàn đông cảm thấy kỳ quái là việc, cho đến lúc này, Giám đốc sở Tài chính Phương Giang Lâm vẫn chưa đến chỗ mình để giải thích mọi việc, người này chẳng lẽ thật sự không muốn làm nữa sao ?



Chuông điện thoại di động vang lên, Hàn Đông cầm lấy di động nhìn một chút, là một số lạ, trả lời một cách đầy nghi ngờ.



- Hàn đông, là em.

Trong điện thoại, một thanh âm dịu dàng truyền đến, mang theo đè nén kích động.

Hàn Đông trong lòng ấm áp, cuộc điện thoại là do Kiều San San gọi tới.

Từ sau sự việc lần trước, Kiều San San đều ở Hongkong, Hàn đông cùng cô cũng không có cơ hội gặp mặt, lúc nhớ nhau đều chỉ là thông qua mạng gặp mặt.

- Bố, con nhớ bố lắm.

Âm thanh non nớt truyền đến, khiến Hàn Đông trong lòng vô cùng dễ chịu, mỗi lần trò truyện thông qua màn hình máy tính, con gái Hàn Nguyệt đều lưu luyến không rời, có mấy lần khóc nhè nữa.



- Bố cũng nhớ con lắm.

Hàn Đông dịu dàng nói.

- Bố, con với mẹ đang ở sân bay, bố tới đón con với mẹ nhé?

Hàn Nguyệt lời nói tràn đầy chờ mong.

Hàn Đông đứng bật dậy, nói:

- Con với mẹ đang ở sân bay nào?

- Hàn Đông, em và con vừa mới xuống máy bay, không sao cả, anh cũng bận việc, đợi lúc nào tiện thì gặp mặt cũng được.

Trong điện thoại truyền đến tiếng của Kiều San San, từ vụ việc lần trước trở đi, Kiều San San liền cẩn thận hơn rất nhiều, ngoại trừ đã hóa trang, còn mang theo một nữ vệ sĩ trung thành luôn bên cạnh mình, như vậy mới có thể phòng ngừa bất kì lúc nào ai đó theo dõi hoặc chụp trộm.

- Không có việc gì, anh đi đón hai mẹ con con ngay đây.

Hàn Đông kích động nói.

Hiện ở bên cạnh hắn bất cứ lúc nào cũng dẫn theo Lý Thiết Trụ, có người thông minh như vậy bên mình, cũng không cần lo lắng người khác chụp ảnh lén. Hơn nữa, trải qua sự tình lần trước, làm gì ai còn có can đảm để sự việc lại tái diễn lần nữa cơ chứ.

Niềm vui của hắn hiện rõ ở trên nét mặt.

Hàn Đông vốn cảm thấy rất áy náy với Kiều San San và con gái ,tự nhiên từ tận đáy lòng muốn khiến cho họ cảm thấy hạnh phúc.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.