Hứa Khải Ba ngồi ở trước ti vi, nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Tiêu Hồng Tân trong bản tin, trong lòng rất khó chịu.
Cơ hội xuất hiện như vậy, không ngờ là Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tiêu Hồng Tân đi, lại không có phần của Chủ tịch tỉnh, trong lòng anh ta đương nhiên không thoải mái.
Vốn dĩ lúc CCTV đến phỏng vấn, người được tìm đầu tiên đương nhiên là Hàn Đông. Hàn Đông là người đứng đầu tỉnh Tây Xuyên, chuyện lần này cũng là dưới sự lãnh đạo của Hàn Đông mà triển khai.
Chỉ là sau khi Hàn Đông gặp mặt nhân viên phỏng vấn của CCTV, từ chối ý tốt của họ, mà là để họ đi phỏng vấn Tiêu Hồng Tân, nói chuyện này chủ yếu là cho Tiêu Hồng Tân phụ trách, để họ đi phỏng vấn Tiêu Hồng Tân là phù hợp nhất.
Nếu Hàn Đông đã lên tiếng, nhân viên phỏng vấn của CCTV liền đi tìm Tiêu Hồng Tân.
Tiêu Hồng Tân cũng rất ngạc nhiên, sau khi nói chuyện điện thoại với Hàn Đông, liền thản nhiên đồng ý phỏng vấn, cuối cùng trong lúc phát thời sự xuất hiện mười mấy giây đồng hồ, điều này đối với anh ta mà nói, cũng là một chuyện rất vinh dự. Phải biết rằng cả nước có nhiều cán bộ cấp Thứ trưởng như vậy, việc xuất hiện trong thời sự là điều hiếm hoi.
Đồng thời, trong lòng của Tiêu Hồng Tân, đương nhiên cũng rất cảm kích với Hàn Đông, vốn dĩ lần này có được chuyện này, hoàn toàn là cơ hội để Hàn Đông lộ diện, nhưng hắn lại đem cơ hội này ình.
“Tuy nói cơ hội xuất hiện lần này đối với Hàn Đông mà nói không là gì, nhưng đối với mình lại rất có tác dụng.”
Tiêu Hồng Tân ngồi trước ti vi, vừa ăn cơm, vừa xem ti vi. Do hôm nay vui vẻ, lúc anh ta ăn cơm tối cố ý mở một bình Mao Đài, đổ ra hai lượng rượu vừa xem ti vi vừa uống, tâm trạng rất tốt.
- Lão Tiêu, hiện nay anh khá thân cận với Hàn Đông, lo rằng những người ở trên sẽ nghĩ khác!
Vợ của Tiêu Hồng Tân nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của Tiêu Hồng Tân, có chút lo lắng thức tỉnh nói.
Tiêu Hồng Tân huỵch một tiếng rồi uống cạn cả ly rượu, thản nhiên mà cười, nói:
- Vậy thì ai quan tâm đến cách nghĩ của anh?Lúc đầu để anh đến tỉnh Tây Xuyên, anh đến rồi, hơn nữa cũng cố gắng làm những chuyện mà bản thân nên làm, nhưng tại sao vẫn làm ra sóng gió này, đến cái tuổi này của anh, thời gian là không thể trì hoãn được nữa.
- Nhưng, hiện nay anh hợp tác với Hàn Đông, thì những người cấp trên sẽ nghĩ sao? Nếu như anh muốn đứng ở phía đối diện, vậy thì tình hình lại không như vậy, nhưng dù sao hiện nay anh vẫn đang đứng ở trong trận doanh.
Vợ của Tiêu Hồng Tân xuất thân từ việc làm tin thời sự, đã từng là phóng viên của một tờ báo lớn trong nước. Tuy không có theo đuổi chính trị, nhưng đối với nhiều chuyện chính trị vẫn biết rất rõ. Đối với tình cảnh của Tiêu Hồng Tân bây giờ, cô cũng theo đó cảm thấy lo lắng.
Tiêu Hồng Tân cười khổ một cái nói:
- Con đường hiện nay, đi một bước, tính một bước, ít nhất anh đang dùng tâm làm việc, trên xứng đáng với quốc gia, dưới không làm thất vọng lê dân bách tính, chỉ cần có thể làm không thẹn với lương tâm là được rồi.
- Em thấy anh trong lòng có chút không chịu thua, không phục. Lần này nếu như tiến bộ là em, suy nghĩ của em chắc chắn lại không như vậy. Song em cũng đã chú ý qua, Hàn Đông quả thực là người làm chính sự, làm chuyện lớn. Nếu như vì lập trường không giống nhau mà một mực không hỏi rõ đen trắng đã đối nghịch với hắn, điều này cũng không phải là hành vi lý trí, suy nghĩ của anh em cũng hiểu, chỉ đáng tiếc người khác chưa chắc đã hiểu được. truyện copy từ
- Có người không hiểu, dù sao vẫn có người hiểu. Hơn nữa, quả thực lăn lộn ngoài đời không nổi nữa rồi, anh sẽ dứt khoát lui về dưỡng già, cùng em đi khắp non sông của đất nước. Mấy năm nay vì công việc, quá bận, cũng không có bao nhiêu thời gian đưa em đi.
- Thôi được rồi, nếu như anh nỡ rời xa chính quyền, mặt trời cũng sẽ mọc lên từ hướng tây mất.
Hai vợ chồng nói chuyện với nhau, cũng là hòa hợp hài hòa, tổng thể mà nói, Tiêu Hồng Tân là một người có theo đuổi, có khát vọng, vì vậy cho dù trong chế tài không ngừng thăng tiến, cho đến thực quyền cấp Thứ trưởng, anh ta luôn chung thủy đối đãi với vợ của mình, chứ không giống như một vài cán bộ, bận việc, bận nữ giới, bận đến nỗi ngay cả vợ của mình làm gì cũng quên đi mất, quan hệ của hai vợ chồng cũng luôn rất tốt.
Tuy Tiêu Hồng Tân nói thật nhẹ nhàng, nhưng trải qua sự thức tỉnh của vợ, trong lòng của anh ta vẫn bắt đầu suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, trước đây kỳ thực anh ta cũng nghĩ qua, chỉ là lúc đó suy nghĩ của anh ta là cố gắng hợp tác có hạn độ với Hàn Đông, nhưng bản thân vẫn muốn đứng ở trong trận doanh Tô Gia. Tuy anh ta đối với bản thân lần này không thể càng bất mãn hơn nữa, nhưng cũng biết tùy tiện thay đổi trận doanh sẽ dẫn đến sự đả kích mạnh mẽ của Tô Gia, sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn, lúc không phải vạn bất đắc dĩ, thì sẽ không đi đến bước này.
“Với thế cục bây giờ, tiếp tục phát triển, mối quan hệ giữa mình và Hàn Đông sẽ càng ngày càng gần, nhưng trong lòng Hứa Khải Ba chắc chắn sẽ cực kỳ bất mãn, hơn nữa với thói quen thích giở trò của Hứa Khải Ba, chỉ sợ quan hệ giữa mình và anh ta sẽ không đi đến đâu. Còn bên trên nữa, ở mức độ rất lớn sẽ hướng về Hứa Khải Ba!”
Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Hồng Tân chua xót. Từ sâu trong đáy lòng anh ta mà nói, anh ta không hi vọng bản thân làm một người phản bội, cho dù phản bội này là bị bức bất đắc dĩ. Đối với anh ta mà nói, điều này đều không phải là một chuyện vẻ vang gì.
Tiêu Hồng Tân bây giờ, cảm thấy bản thân đứng ở một ngã tư đường, không biết nên lựa chọn thế nào mới tốt.
Tình huống này, đương nhiên là kết quả mà Hàn Đông cố ý lâm vào. Hắn nhận ra Hứa Khải Ba là một người không chịu cô đơn, còn tương đương mà nói Tiêu Hồng Tân lại là một người hơi chút ôn hòa hơn nữa về bản chất còn muốn làm chuyện thực tế. Nếu không thì lúc đầu Tiêu Hồng Tân cũng sẽ không hạ giọng như vậy. Hàn Đông chính là lợi dụng tính cách khác biệt và sự khác biệt về mặt quan niệm giữa Tiêu Hồng Tân và Hứa Khải Ba, khiến cho sự ngăn cách giữa họ càng ngày càng sâu. Họ vừa thuộc cùng một trận doanh, nhưng lại sẽ vì vậy mà kiềm chế lẫn nhau, không chừng cuối cùng sẽ dẫn đến Tiêu Hồng Tân thay đổi lập trường.
Vấn đề mà giai đoạn hiện nay Hàn Đông quan tâm, ngoại trừ tiếp tục thi hành chứng thực ba công trình dân sinh ra, chính là tăng cường xây dựng tác phong cơ quan, ngoài ra còn đôn đốc Thục Đô, Khôn Dương, Phù Thành, Châu Cam Bá và các nơi khác, tăng cường giám sát chất lượng công trình, đặc biệt là tăng cường kiểm tra, chỉnh đốn và cải cách chất lượng kiến trúc của một vào nơi công cộng như trường học. Những nơi này, trong ký ức của Hàn Đông, đều sẽ chịu sự ảnh hưởng trong trận thiên tai đó, vì vậy Hàn Đông phải làm tốt việc đề phòng trước, đặc biệt là trường học. Do vấn đề của cấu tạo phòng học, rất dễ dàng xuất hiện sự cố, vì thế Hàn Đông mượn chuyện vách tường ở lớp dạy học của trường trung học ở Châu Cam Bá có khe nứt lần nàêu cầu sở Giáo dục tỉnh, cục Giám sát chất lượng cùng các ban ngành khác, đối với các trường cao đẳng trung cấp toàn tỉnh, chất lượng kiến trúc các trường trung và tiểu học tiến hành kiểm tra thống nhất, hơn nữa yêu cầu ở trong phạm vi toàn tỉnh tổ chức các buổi huấn luyện, diễn luyện kiến thức an toàn, trong đó đương nhiên bao gồm chạy nạn động đất, tự cứu và các huấn luyện tri thức khác.
Để thể hiện đầy đủ tầm quan trọng của Tỉnh ủy đối với công việc này, Hàn Đông đích thân tham gia buổi bồi dưỡng kiến thức và diễn tập hiện trường chạy tnạn động đất của trung học số 1 thành phố Đô Yển tổ chức, thuộc thành phố Thục Đô. Không chỉ có tham gia toàn bộ chương trình, hơn nữa còn phát biểu những lời quan trọng, chỉ ra việc tăng cường và bồi dưỡng các loại kiến thức an toàn cho học sinh trung và tiểu học, là nâng cao ý thức an toàn, nâng cao hành động quan trọng của thể chất và tố chất của mọi người. Nhất định phải coi trọng cao độ, tổ chức cẩn thận, tất yếu phải đạt đến hiệu quả thực tế, hơn nữa đồng thời với việc các học sinh học tốt kiến thức văn hóa, còn phải khích lệ họ học nhiều hỏi nhiều các kiến thức an toàn. Điều này đối với sự trưởng thành sau này của họ, đều có tác dụng rất quan trọng. Trong quá trình đọc diễn văn, Hàn Đông cũng đưa ra yêu cầu an toàn sản xuất đối với các ban ngành , ban ngành chủ quản giáo dục của khu vực khác trên toàn tỉnh, phải tích cực tổ chức các hoạt động giáo dục như vậy.
Vốn dĩ một buổi diễn tập an toàn của trường trung học, chỉ là một chuyện rất nhỏ, nhưng do sự có mặt của Bí thư Tỉnh ủy Hàn Đông, chuyện này liền biến thành chuyện lớn, hơn nữa Hàn Đông không chỉ là đến một lúc rồi đi, mà là tham gia từ đầu đến cuối, thời gian kéo dài đến nửa ngày, đó liền trở thành chuyện rất quan trọng, các phương tiện truyền thông trong tỉnh đều dùng thời gian rất dài, độ dài rất lớn tiến hành đưa tin cẩn thận, ban Tuyên giáo thậm chí còn sắp xếp một vài phóng viên viết một số bài văn mang tính bình luận, đối với ý nghĩa, tính quan trọng của chuyện này tiến hành phân tích, trình bày, thảo luận.
Trong khoảng thời gian ngắn, chuyện này đã dẫn đến tiếng vang rất lớn khắp trên dưới tỉnh.
Nhất cử nhất động của Bí thư Tỉnh ủy, đương nhiên có rất nhiều người chú ý, đặc biệt là cán bộ trên dưới trong tỉnh, ánh mắt đều tập trung ở trên người Hàn Đông, lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào tất cả lời nói và việc làm của Hàn Đông, muốn tìm hiểu ý đồ của Hàn Đông từ trong đó.
Chỉ có điều hiện tại, tất cả mọi người có chút nghi ngờ.
Bọn họ không biết Hàn Đông rốt cuộc muốn làm gì.
Trước khoảng thời gian này, Hàn Đông đã bỏ ra rất nhiều tinh lực cho phương diện an toàn.
Trong mắt mọi người, là một chuyện rất đáng ngờ. Tuy nói công tác an toàn rất quan trọng, nhưng cũng là vấn đề lời lẽ tầm thường, huống hồ gần đây tỉnh Tây Xuyên thậm chí cả nước cũng không có xuất hiện sự cố an toàn gì nghiêm trọng, bên trên cũng không có người cố ý nhắc đến chuyện này, Hàn Đông làm như vậy là vì cái gì chứ?
“Thật là không hiểu nổi nữa?”
Hứa Khải Ba có chút đau đầu. Anh ta đưa tay dùng ngón tay cái ấn vào huyệt Thái Dương, đối với cách làm của Hàn Đông, anh ta không rõ cho lắm, nhưng cảm thấy Hàn Đông chắc chắn có mục đích gì đó.
“Hắn rảnh rỗi vô sự hay còn là vì cái gì? Có nhiều chuyện như vậy làm chút chuyện khác có gì không tốt, lại cố tình đi tham gia diễn tập, còn làm ra trận thế lớn như vậy, làm cho ai xem chứ? Trung ương cũng không nhắc đến chuyện này mà.”
Sự quan tâm, bàn bạc của giới truyền thông trong tỉnh không phải là tự phát. Chắc chắn là có trong ý đồ của Hàn Đông, vì vậy Hứa Khải Ba cảm thấy Hàn Đông làm như vậy, chắc chắn có kế hoạch tiến thêm một nước, chỉ là bây giờ xem thế nào, nghĩ thế nào đều làm không rõ ràng mà thôi.
Làm không rõ ràng mục đích đối đầu, điều này đối với một người mà nói, là một chuyện rất căm tức, rất buồn bực, cũng rất nguy hiểm, vì không biết mục đích của anh ta, thì không biết bước tiếp theo anh ta muốn làm gì, bản thân cũng không thể nào dự phòng, như vậy sao cạnh tranh với đối phương đây.
- Chủ tịch tỉnh, Lam Kỳ Quế hẹn tôi tối nay đi ăn cơm.
Lúc này thư ký Dương Vũ Chu vào trong pha trà cho Hứa Khải Ba cẩn thận nói. Lam Kỳ Quế này là thư ký cỉa Trịnh Như Dân
Hứa Khải Ba khẽ cau mày, lập tức kích động trong lòng, ngẩng đầu lên nhìn anh ta.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]