Chương trước
Chương sau


Ngày thứ hai, liền có hai người đàn ông tinh anh và một cô gái dáng người thon thả nhưng rất giỏi giang tới thành phố Giang Trung. Họ đi thẳng tới ban Chính trị cục Công an thành phố báo danh. Một nhân viên ban Chính trị sau khi nhìn thư giới thiệu của hai người, vẻ mặt không để ý lúc đầu lập tức biến thành trịnh trọng, lập tức đứng lên kính một lễ, cung kính nói:

-Ba vị xin chờ, tôi đi báo cáo với chủ nhiệm Trương.

Nhân viên phòng khác thấy như vậy đều vô cùng ngạc nhiên, không biết ba người này thân phận thế nào. Nhìn bộ dạng trẻ như vậy chắc chắn không phải lãnh đạo rồi.

Ba người tuổi trẻ nhưng lại cho người ta một sự điềm đạm đứng lặng yên ở đó. Ba người dường như rất tùy ý nhưng lại cho người ta cảm giác không chút kẽ hở, làm cho người ta không chê vào đâu được. Người trong phòng làm việc không phải là cao thủ gì nhưng cũng có hai người từng là cảnh sát hình sự đấy, nhãn lực cũng là có, bởi vậy càng thấy ba người này kỳ quái.

“Mấy người này lai lịch thế nào, nhìn bộ dạng của Tiểu Tôn hình như rất coi trọng.”

Trong lòng mọi người trong phòng thầm nghĩ. Họ đều biết người vừa đón tiếp mấy thanh niên tính tình không tốt đẹp gì. Y ỷ có thân thích là Phó cục trưởng, từ lúc đi làm tới giờ đều cà lơ phất phơ không nể mặt ai. Bây giờ thấy thư giới thiệu của ba người này thì vui vẻ đi vào tìm chủ nhiệm, thật sự làm người ta không hiểu nổi.

Chức trách của ban Chính trị cục Công an là quy hoạch, chỉ đạo tư tưởng công tác chính trị và đội ngũ kiến thiết toàn cục, tổ chức điều tra nghiên cứu công tác tư tưởng chính trị, quy định điều lệ chế độ công tác chính trị, quy hoạch, chỉ đạo, tổ chức thực thi toàn cục cán bộ công tác. Quy hoạch, chỉ đạo quản lý công tác xây dựng Đảng cho toàn cục. Tổ chức, quản lý cơ cấu biên chế, điều phối nhân sự, sát hạch, sa thải nhân viên. Xếp hạng đánh giá tiền lương phúc lợi và kỹ thuật chuyên môn của cán bộ quản lý. Quản lý công tác nhân viên công chức, chỉ đạo, tổ chức giáo dục huấn luyện công tác tuyên truyền văn hóa công an, hoạt động thể dục thể thao quần chúng và tinh thần kiến thiết văn minh. Quản lý, chỉ đạo thực thi tổng hợp kiểm tra, đánh giá, khen ngợi các tổ chức công tác tốt toàn cục, tổ chức chỉ đạo đoàn Thanh niên Cộng sản, Công đoàn, hội Phụ nữ và hệ thống các cán bộ về hưu… Điều phối toàn cục cảnh sát xây dựng quan hệ xã hội, gánh vác các hạng mục khác mà thành phố phân công.

Vấn đề nhân sự của nội bộ cục Công an đương nhiên đều là ban Chính trị xử lý, như vậy ba người trẻ này là đến báo danh sao? Nhưng lại có điềm không giống. Mà ba người này cũng không giống như xuất thân công an cho nên càng khiến người ta kỳ quái.

Về sự hiếu kỳ của người trong phòng, ba người trẻ tuổi cũng thờ ơ, chỉ lặng lẽ đứng ở đó, giống như không biết mệt mỏi.

Ba người này chính là ba cảnh vệ Hàn lão gia phái tới cho Hàn Đông. Bọn họ đều ở Trung Ương, trên danh nghĩa ở cục cảnh vệ, nhưng lại thuộc hàng cảnh vệ trung thành nhất của Hàn gia. Tình huống này ở trong một vài nguyên lão khai quốc Trung Hoa là hiện tượng rất phổ biến. Những người này đều là từ chiến tranh đi ra. Vệ quân bên người đều trải qua máu lửa mà trưởng thành. Về mặt trung thành là không thành vấn đề. Hơn nữa đội cảnh vệ của Hàn lão gia hầu như đều là gia tộc thức. Những người đó ông, con, cháu đều đang phục vụ cho Hàn gia. Thẳng thắn mà nói chính là một bộ phận của Hàn gia, độ trung thành đương nhiên là cao nhất.

Ba người lần này tới đạm nhiệm cảnh vệ viên cho Hàn Đông, là hậu duệ của ba người hộ tống lâu đời nhất bên lão thái gia. Lần lượt tên là Chu Tử Long, Vu Hữu Quang, Lam Mộng Dao. Ba đại vệ sĩ Chu, Vu, Lam là thuộc hạ trung thành nhất theo lão thái gia vào sinh ra tử mấy chục năm. Mặc dù cũng đã về hưu rồi nhưng vẫn là bạn với lão thái gia đấy. Thường xuyên ra vào Ngọc Tuyền Sơn gặp mặt nói chuyện với lão thái gia. Mà hậu nhân của bọn họ tự nhiên cũng là cảnh vệ viên của mấy người quan trọng của Hàn gia. Bây giờ lão thái gia đem con cháu của mấy người xuất sắc nhất tới bên Hàn Đông, chứng tỏ sự coi trọng của ông đối với Hàn Đông.

Ba người này từ nhỏ đã trong đội huấn luyện đặc biệt, sau khi trưởng thành liền vào cục cảnh vệ Trung ương. Lần này điều tới thành phố Giang Trung. Họ cũng vô cùng vui mừng. Mặc dù bản thân bọn họ cũng không quan tâm nhiều tới chính trị, nhưng bậc cha chú của họ cũng hiểu biết rất nhiều, biết Hàn Đông sẽ là người cầm quyền của Hàn gia tương lai, mà bây giờ họ đến làm vệ sĩ cho Hàn Đông, trở thành người gần kề Hàn Đông, tương lai có thể bảo đảm sau khi Hàn Đông thượng vị, lợi ích ba nhà Chu, Vu, Lam vẫn được duy trì. Tuy rằng từ nhỏ bọn họ đã được giáo dục để bọn họ hiểu được thế nào là trách nhiệm nhưng cũng không ngăn bọn họ làm vẻ vang gia đình, làm các trưởng bối của mình mở mày mở mặt.

Mà đối với người bình thường mà nói, cục Cảnh vệ Trung ương đương nhiên là một nơi rất thần bí rồi, người ở đó chắc đều là vệ sĩ bên mấy lãnh đạo, vẻ mặt nghiêm khắc, hai mắt như điện, thân thủ vô địch. Dù sao thì cũng không giống với những người bình thường. Còn cụ thể là bộ dạng như thế nào cũng không ai gặp qua.

Mà Tiểu Tôn vừa tiếp đón ba người Chu Tử Long, Vu Hữu Quang và Lam Mộng Dao, chính là nhìn thấy thư giới thiệu của ba người là của cục Cảnh vệ trung ương, lúc đó trong lòng liền giật mình, lai lịch ba người này quá lớn. Mặc dù họ vốn dĩ không có cấp bậc hay quyền lực gì nhưng người mà họ theo lại vô cùng cao. Ba người lần này đột ngột đến, Tiểu Tôn tự nhiên không dám chậm trễ.

Rất nhanh một người đàn ông trung niên tươi cười chân thành đi tới. Y là Phó chủ nhiệm ban Chính trị Chu Húc Thành. Vốn dĩ tiểu Tôn là đi tìm chủ nhiệm, nhưng chủ nhiệm không có ở đây, y đành tìm Phó chủ nhiệm thường trực Chu Húc Thành. Y cũng không muốn để lại ấn tượng xấu với ba người này, lúc đi tìm người, y đã nghĩ rành mạch là chuyện gì. Mấy người này chắc chắn là từ Yến Kinh đến làm vệ sĩ cho Bí thư Thành ủy mới Hàn Đông. Bởi vì ngoài lý do này không còn bất cứ lý do gì để ba cao thủ đại nội này điều tới cục Công an thành phố Giang Trung cả.

“Cao thủ Đại nội, đây đúng là cao thủ đại nội”.

Trong lòng Tiểu Tôn vô cùng kích động. Trong lòng y, người của cục Cảnh vệ Trung ương dĩ nhiên là cao thủ đại nội, cũng chính là vệ sĩ Trung Hải Nam như lời trong TV, tiểu thuyết, phim ảnh.

Thấy ba người vừa rồi được Phó chủ nhiệm Chu Húc Thành đích thân mời vào phòng làm việc của mình, người trong phòng làm việc của Tiểu Tôn lập tức như ong vỡ tổ xông tới, mồm năm miệng mười hỏi Tiểu Tôn lai lịch ba người này thế nào.

-Khà khà, bí mật!

Tiểu Tôn vẻ mặt đắc ý nói.

Trên thực tế, tất cả mọi người đều biết Tiểu Tôn không phải người giấu được bí mật. Tiểu Tôn tuy rằng bản mặt nam nhi nhưng lại có cái miệng bà tám, bình thường cũng thích cãi vã trong phòng làm việc nhưng vì y có hậu đài cho nên không so đo với y mà thôi.

Thấy bộ dạng ngạc nhiên của mọi người, Tiểu Tôn thoáng chần chừ, lòng hư vinh đã được thỏa mãn lớn, tiếp theo lại ra bộ thần bí, cẩn thận nhìn nhìn ngoài cửa, sau đó nói nhỏ:

-Cao thủ Đại nội mọi người đã nghe nói chưa?

- Xìii…

-Cái gì??

Mọi người lập tức xem thường, tên tiểu tử này đúng là không biết cái gì.

Tiểu Tôn cười cười, nói:

-Mọi người cho là tôi lừa mọi người hả. Trên thư giới thiệu của họ đúng là có viết…

Nói xong y dùng ngón tay chỉ trần nhà

-Tiểu Tôn, cậu nói thật hả?

Một người đàn ông trung niên hỏi.

-Không tin thì thôi.

Tiểu Tôn khinh thường nói. Chuyện tốt như vậy chia sẻ với mọi người, mấy người này lại không cảm kích, vậy cũng chẳng muốn nói, y vội cầm lấy điện thoại trên bàn, gọi cho bạn gái.

Thấy nét mặt của Tiểu Tôn, mọi người dần dần có chút tin.

Đúng lúc này, Phó chủ nhiệm Chu Húc Thành lại dẫn ba người thanh niên đi ra, mọi người thấy thế vội ai về chỗ người đấy.

-Tiểu Tôn, đem quan hệ của họ xử lý một chút, mau làm giấy chứng nhận.

Chu Húc Thành nghiêm túc nói với Tiểu Tôn. Ba người này đương nhiên cần sắp xếp ở chỗ cảnh vệ cục Công an, nhưng thân phận khác của bọn họ sẽ tiếp tục bảo lưu, cũng là nói bây giờ ba người này mặc dù trên danh nghĩa ở thành phố Giang Trung nhưng trên thực tế vẫn là cảnh vệ Trung ương, người của cục Cảnh vệ, giấy chứng nhận quyền hạn vẫn như vậy.

Dặn dò xong Tiểu Tôn, Chu Húc Thành lập tức lại hướng về phía mấy người Chu Tử Long nói:

-Ba vị, tôi đưa mọi người đi gặp bí thư Hàn nhé.

Vốn dĩ việc này cũng không cần đến y đích thân đi, nhưng đây đối với y mà nói là một cơ hội tuyệt hảo, một cơ hội có thể nhanh chóng ra mặt trước tân Bí thư Thành ủy, cũng không cầu gì khác, chỉ cần để Hàn Đông biết có một người là mình là được rồi. Tiếp theo chỉ cần mình biểu hiện tốt, vậy chắc chắn sẽ lọt được vào mắt Hàn Đông. Nếu biểu hiện tốt, sự đề bạt của mình hoàn toàn là trước mắt rồi. Y ở cục Công an cũng không phải là nhân vật quyền lực gì, hoàn toàn được ném ra vìa, mà y cũng biết bây giờ Hàn Đông đến thành phố Giang Trung rồi, đầu tiên chắc chắn là phải kiến lập tay chân, nếu có phúc được Hàn Đông coi trọng, vậy tiền đồ của y sẽ bừng sáng.

-Vâng, cảm ơn Trưởng ban Chu.

Lam Mộng Dao hạ giọng nói. Trong ba người, cô mặc dù là nữ, hơn nữa lại trẻ tuổi nhất, năm nay mới hai mươi ba tuổi, nhưng lại là cô dẫn đầu. Chu Tử Long và Vu Hữu Quang mặc dù có tâm tư kín đáo, trầm tĩnh như nhau, nhưng lại nhiều khi đều nghe cô.

Nhìn thấy Chu Húc Thành mời ba người xuống lầu một cách khách khí, người trong văn phòng cuối cùng tin lời của Tiểu Tôn rồi. Ba người này quả nhiên là cấp trên phái tới, quả nhiên chính là vệ sĩ Trung Nam Hải trong truyền thuyết.

Chu Húc Thành dẫn Lam Mộng Dao, Vu Hữu Quang và Chu Tử Long rất nhanh liền tới Thành ủy, đến bên ngoài phòng làm việc của Hàn Đông, Lý Tri Thu ở đối diện lập tức đi ra, anh ta vẻ mặt ôn hòa mỉm cười, hỏi:

-Xin hỏi các vị có việc gì?

Thấy quân hàm của Chu Húc Thành là biết người này là cán bộ cấp Phó cục, tự nhiên không duyên không cớ đến đây, lại còn dẫn theo ba người trẻ tuổi.

-Xin chào trưởng phòng Lý, tôi là Chu Húc Thành, phòng Chính trị cục Công an, ba vị này là cục Cảnh vệ Trung ương cử tới.

Chu Húc Thành đương nhiên biết người đàn ông này là thư ký theo Hàn Đông tử tỉnh Tây Xuyên đến, cho nên rất khách khí giới thiệu ba người Lam Mộng Dao.

Lý Tri Thu rất nhanh liền hiểu là chuyện gì rồi. Đây là cảnh vệ viên của Hàn Đông, hơn nữa đến những ba người, vậy lái xe trước đây chuẩn bị cho Hàn Đông, cơ bản chỉ có thể làm dự bị được thôi, bình thường xuất hành đi đâu, chỉ cần ba người này là đủ rồi, ba người có thể lần lượt luân phiên đi theo Hàn Đông, hoàn toàn không có vấn đề gì.

Đồng thời, y cũng hiểu ý tứ của Chu Húc Thành. Trên thực tế ba người Lam Mộng Dao có thể trực tiếp đến đây tìm văn phòng Hàn Đông, chỉ cần bọn họ xuất giấy chứng nhận, cũng sẽ nhận được sự đồng ý, mà mục đích Chu Húc Thành đích thân dẫn bọn họ tới, chắc chắn là vì gặp Hàn Đông.

Nếu người này có ý dựa vào Hàn Đông, Lý Tri Thu cũng muốn cho y cơ hội này, dù sao y cũng biết bây giờ Hàn Đông cần nhanh chóng có các tay chân của mình, đương nhiên cần tiếp nhận một vài người mới được.

Khi Lý Tri Thu đi thông báo, trong lòng Chu Húc Thành vô cùng kích động, cơ hội lần này thực sự khó có được, thật là ông trời có mắt, vừa lúc mấy người này tới, chủ nhiệm lại đi vắng, không thì Tiểu Tôn cũng không dẫn mấy người này vào chỗ mình rồi.

Rất nhanh Lý Tri Thu đã đi ra, ý nói với Lam Mộng Dao:

-Bí thư Hàn mời mọi người vào.

Chu Húc Thành sửng sốt, sắc mặt lập tức tái đi, trái tim lập tức giống như chìm trong hầm bang ngàn năm vậy, nghe ý của Lý Tri Thu biết Hàn Đông chỉ để mấy người Lam Mộng Dao bọn họ đi vào, vậy còn mình?

Lý Tri Thu dường như cảm giác được giây phút mất mát của Chu Húc Thành, y nhìn Chu Húc Thành, ôn hòa nói:

-Chủ nhiệm Chu, bí thư Hàn nói anh vất vả rồi, công tác của cục Công an rất quan trọng, hi vọng anh nỗ lực.

Trên thực tế đây đều là Lý Tri Thu tự thêm vào, vừa rồi y nhắc tới Chu Húc Thành dẫn ba người tới, Hàn Đông chỉ nói một câu biết rồi, không biểu thị gì khác. Nhưng làm thư ký, lúc này cần làm thay ông chủ chút việc cần làm. Y cũng biết sức ảnh hưởng của Chu Húc Thành ở cục Công an vẫn còn quá nhỏ, tạm thời không lọt được vào mắt Hàn Đông, chỉ có thể chờ đợi thời điểm cơ hội thích hợp mới có thể có tác dùng, bây giờ nói mấy câu này là để trấn an Chu Húc Thành, để trong lòng y vẫn giữ một phần hi vọng.

Nhìn thấy vẻ mặt kích động của Chu Húc Thành đi xuống cầu thang, Lý Tri Thu trong lòng âm thầm thở dài, thân trong quan trường, rất nhiều người đều không nhìn ra, khi đối mặt đến chuyện trọng đại của tiền đồ vận mạng của mình, ai lại không lo được lo mất đâu, mấy câu của mình vừa rồi, đối với Chu Húc Thành mà nói, tuyệt đối là một liều thuốc trợ tim.

Lúc này, trong phòng Hàn Đông, Hàn Đông đang cùng mấy người Lam Mộng Dao nói chuyện. Lam Mộng Dao, Chu Tử Long và Vu Hữu Quang đều ngồi ngay ngắn trước mặt Hàn Đông, trên mặt đều tươi cười thản nhiên ấm áp.

Bởi vì lúc này chủ đề nói chuyện của Hàn Đông với bọn họ vô cùng nhẹ nhàng, đều là cuộc sống của mấy trưởng bối của họ. Hàn Đông trước đây mặc dù chưa từng gặp nhưng cũng biết sự tồn tại của bọn họ, những người này có thể là bộ hạ trung thành nhất của Hàn gia, thái độ của Hàn Đông đối với họ đương nhiên không bình thường.

Khi Lý Tri Thu vào rót nước cho Hàn Đông, thấy Hàn Đông không ngờ nói chuyện với mấy cảnh vệ viên rất vui vẻ, cũng không cầm được sửng sốt.

-Tri Thu, về sau họ sẽ theo tôi, anh đợi lát nữa dẫn Tử Long đi xem chỗ ở trước.

Hàn Đông dặn dò.

Từ bây giờ sự an toàn của mình đương nhiên là giao cho ba người này rồi. Từ tình huống nói chuyện vừa rồi, lão thái gia phái ba người tới đây quả nhiên đã trải qua một lượt suy tính, hoặc lão gia sớm đã an bài chuyện này rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.