Chương trước
Chương sau
Thấy bài báo đưa tin như vậy, sắc mặt Hàn Đông âm trầm rất nhiều, xem ra Uông Tồn Minh lần này là quyết tâm đối nghịch với hắn, hiện tại từng bước ép sát, đây bức ép hắn không ra tay không được.

Cầm điện thoại lên bấm số điện thoại của Chu Chính, lệnh cho anh ta nhất định phải mau chóng làm rõ sự tình, chỉ có tra ra chân tướng sự tình, hành động kế tiếp của Hàn đông mới càng thêm danh chính ngôn thuận.

Chu Chính cũng hiểu được ý tứ của Hàn Đông, bởi vậy đích thân dẫn đội đột kích, hiệu suất vẫn còn rất cao, rất nhanh đã làm rõ tình hình, bắt được mấy kẻ chủ mưu. Theo sau anh ta liền tới báo cáo tỉ mỉ cho Hàn Đông, đương nhiên có cả một ít văn kiện sao chép lại.

- Hiệu suất của Cục Công an vẫn rất cao, thông qua một khoảng thời gian chỉnh đốn này, lực chiến đấu của toàn thể Cục Công an đã được nâng cao.
Xem hết những tài liệu này, Hàn Đông hài lòng nói:
- Đương nhiên, cũng không nên có nửa phần lơi lỏng, phải không ngừng cố gắng, tiếp tục nắm bắt thiết lập đội ngũ, cải thiện tác phong công việc, đả kích phần tử phạm tội, cố gắng giữ gìn tốt trị an xã hội, phải đề cao ý thức phục vụ. Mặc dù nói dân chúng có cách nhìn đổi mới với cục Công an, nhưng ấn tượng hình thành từ xa xưa tới nay vẫn chưa hoàn toàn thay đổi, điểm này nhất định phải tỉnh táo nhận thức, không thể chỉ vì một chút thành tích liền đắc chí rồi.

Chu Chính tập trung lắng nghe, hiện tại anh ta đã là trợ lý của Chủ tịch thành phố, Phó bí thư Đảng ủy Công an thành phố kiêm nhiệm Cục trưởng Cục trưởng Cục Công an, tuy rằng còn chưa phải quan to cấp Thứ trưởng, nhưng đã hưởng chế độ đãi ngộ của cấp Thứ trưởng, chỉ cần anh ta dựa theo tình trạng bấy giờ ổn định đi tiếp, như vậy không bao lâu, nhất định sẽ tiến thêm một bước nữa. Điểm này anh ta đã có lòng tin, từ khi bắt đầu đi theo Hàn Đông đến thành phố Giang Trung anh ta đã biết tiền đồ của mình là bừng sáng, việc duy nhất cần phải làm lúc này là làm thế nào làm tốt công tác, đây là điểm duy nhất anh ta cần quan tâm. Cho nên sau khi tới thành phố Giang Trung, anh ta một lòng một dạ lao vào công việc, thậm chí là sau khi tan tầm trong đầu luôn suy nghĩ làm thế nào để triển khai công việc cho tốt, dưới sự ủng hộ toàn lực của Hàn Đông. Anh ta rất nhanh liền nắm giữ thế cục của Cục Công an sau đó triển khai mưu tính, bắt đầu thanh trừ môi trường trị an của thành phố Giang Trung. Khác với thời điểm khi Dương Bộ Hầu còn ở thành phố Giang Trung, lần này công việc của Cục Công an rõ ràng cẩn thận hơn, làm rất nhiều sự tình sâu sát với đời sống của dân chúng, do đó giành được nhiều danh tiếng trong lòng dân chúng.

Hiện ở thế cục của thành phố Giang Trung lại xảy ra một số biến hoá mới, Chu Chính đương nhiên nhìn thấy, tới vị trí hiện tại, ánh mắt của anh ta cũng sẽ càng chú ý đại cục nhiều hơn. Cái này gọi là chính trị. Lập trường của anh ta rất rõ ràng, muốn kiên định đứng một bên Hàn Đông, phất cờ reo hò cổ động Hàn Đông.

Đợi sau khi Chu Chính đi rồi, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Trần Hướng Phong Trưởng ban Tuyên giáo đến phòng làm việc của hắn, cũng không có nhiều lời. Đem văn bản sao chéo điều tra của Cục Công an đưa cho anh ta, lạnh lùng nói:
- Trưởng ban Trần, anh xem qua chuyện này một chút.

Trần Hướng Phong có chút nghi ngờ tiếp lấy, vừa mới nhìn thoáng qua, liền hiểu được là chuyện gì xảy ra rồi, trong lòng chấn động. Thầm nghĩ xem ra Hàn Đông rất là bất mãn với anh ta. Anh ta nhanh chóng xem hết bút lục điều tra, lập tức bình tĩnh nói:
- Không ngờ chuyện lại như thế này, Cục Công an lần này lập công lớn, phải đem chân tướng của sự việc này truyền tin.

Hàn Đông lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta một cái, nói:
- Trưởng ban Trần muốn đem chân tướng của sự việc này công bố cho toàn dân thành phố sao?

Trần Hướng Phong chỉ cảm thấy ánh mắt của Hàn Đông làm cho anh ta chột dạ, anh ta ho khan một tiếng nói:

- Đây là đương nhiên, dù sao chuyện này đem tới hưởng ứng không nhỏ trên xã hội. Chúng ta hiện tại đã tra ra chân tương sự thật, đương nhiên nhanh chóng để cho dân chúng biết. Điều này cũng có lợi cho việc thay đổi hình tượng của chúng ta mà.

Hàn Đông nói:
- Vậy trước đây khi còn chưa có kết luận điều tra phía trước, nhiều báo đưa tin tuyên truyền chuyện này như vậy, là chuyện thế nào? Chưa có bất kỳ căn cứ chính xác đã phê bình, mũi nhọn trực chỉ vào Cục Giám sát an toàn, ý là sao? Công việc của Ban Tuyên giáo là làm thế nào dẫn đường cho giới truyền thông tuyên truyền?

Trần Hướng Phong cau mày, đối với những chất vấn liên tiếp này của Hàn Đông, anh ta thật đúng là không trả lời được, chần chờ một lát, anh ta nói:
- Bí thư Hàn, tự do tin tức, chúng tôi cũng không tiện…

- Hửm?
Hàn Đông hừ lạnh một tiếng, lập tức không nói gì với Trần Hướng Phong, tin tức đương nhiên là tự do, nhưng cũng không phải là tự do không khống chế được, chớ nói chi là sự tình không có bất kỳ căn cứ gì lại tranh nhau đưa tin trên báo chí trên TV, này hoàn toàn là có người cố ý, đây cũng là nguyên nhân vì sao Hàn Đông nổi cáu như vậy.

Trên thực tế, Trần Hướng Phong cũng có chút bất đắc dĩ, quan hệ giữa y và Chủ tịch thành phố Uông Tồ Minh, hoàn toàn không phải biểu hiện thân mật khăng khít như bên ngoài vậy, nếu không phải Uông Tồn Minh nhiều lần chỉ thị, y cũng sẽ không đồng ý tập hợp đưa tin việc này như vậy và đồng thời còn chĩa mũi nhọn vào Cục Giám sát an toàn.

Hiện tại bị Hàn Đông bắt được nhược điểm khởi binh hỏi tội anh ta, điều này làm cho anh ta hết sức nghẹn khuất cũng rất căm tức, lẽ ra anh ta cũng là một gã ủy viên thường vụ Thành ủy, là lãnh đạo Thành ủy, trong tình huống bình thường cho dù là nhân vật số một của Thành ủy cũng phải khách khí với anh ta, bây giờ lại bị Hàn Đông giáp mặt chất vấn không hề nể mặt bằng hữu, khiến anh ta mất thể diện.

Tuy nhiên chuyện này là do anh ta đã làm sai trước, cho nên đầu tiên ở thế phải cuối thấp đầu, cho dù trong lòng bất mãn vậy thì như thế nào.

- Tôi nghĩ ban Tuyên giáo nên thu xếp tốt chuyện này.
Giọng nói của Hàn Đông cuối cùng lạnh lùng nói, sau đó bưng trà trên bàn uống.

Thấy thế Trần Hướng Phong liền đứng lên, người ta khiển trách một phen, cũng đã bưng trà tiễn khách rồi, anh ta còn ngồi ở chỗ này làm gì.

Nhưng mà Trần Hướng Phong đã hiểu sai ý rồi, vừa rồi Hàn Đông cũng là hơi khát nước, cho nên cầm lấy chén trà uống, hơn nữa mặc dù nói bưng trà là có ý tiễn khách, nhưng đây là thời hiện đại, kỳ thật cũng không có ai chú trọng đến vậy, nếu quả thật tán gẫu đủ rồi, hoặc là người ta liên tục nâng chén trà ở nơi đó làm bộ uống trà, vậy quả thực cần phải đi.

Chỉ có điều Hàn Đông vốn là muốn nhắc mấy yêu cầu cụ thể, để cho Trần Hướng Phong kiềm chế một chút, ít nhất hy vọng anh ta không đến mức can thiệp vào cuộc đấu sức giữa Uông Tồn Minh và hắn, cho nên hắn đề xuất chỉnh đốn ban Tuyên giáo, nhưng không phải vơ đũa cả nắm, một đòn chết chắc, cũng là để lại đường sống cho Trần Hướng Phong, Hàn Đông chuẩn bị đề xuất mấy yêu cầu cụ thể, chỉ cần Trần Hướng Phong phối hợp, vậy cũng dễ làm thôi.

Ai biết Trần Hướng Phong đứng lên tùy ý nói một câu cáo từ liền đi, trong lòng người này đang kìm nén bực bội à.

Nếu như vậy, vậy Hàn Đông cũng lười nói nhiều lời với anh ta, không thể khuyên giải, vậy thì ra tay thôi.

Sáng ngày thứ hai, đích thân Hàn Đông đến ban Tuyên giáo, tiến hành điều tra lỗ hỏng tuyên truyền của đoạn thời gian trước đưa một số tin xuyên tạc nhằm vào Cục Giám sát an toàn, trải qua điều tra tìm hiểu, lúc này đã ngừng ở một vị chức vụ Phó trưởng ban, người này là Phó trưởng ban nhưng là trợ thủ đắc lực của Trần Hướng Phong.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.