Chương trước
Chương sau

Từ văn phòng Hàn Đông đi ra, Lý Minh Bác lại đến văn phòng của Lý Tri Thu ngồi rất lâu, thỉnh giáo ông ta rất nhiều vấn đề. Điều này rất có lợi cho công tác tiếp theo của anh ta. Lý Tri Thu cũng biết mình sắp tới làm ở Cục Giao thông rồi, bây giờ cố gắng giới thiệu một chút các công việc liên quan cho Lý Minh Bác, đồng thời cũng phải lựa chọn Thư ký cho Hàn Đông, Thư ký này chủ yếu là giúp đỡ Hàn Đông xử lý sự vụ hàng ngày, bố trí hành trình, cũng là vô cùng quan trọng.

Trong khoảng thời gian này Lý Tri Thu tiến hành suy xét từng cán bộ nhân viên khoảng 30 tuổi của văn phòng Thành ủy, cảm giác trong những người này đều không có ứng cử viên nào phù hợp với yêu cầu của Hàn Đông, ông ta cũng cảm thấy áp lực rất lớn. Cho dù việc chọn lựa người kế nhiệm không phải là công tác ông ta nhất định phải hoàn thành, nhưng ông ta công tác với Hàn Đông lâu như vậy, ngoài quan hệ giữa lãnh đạo và cấp dưới ra, ông ta thực sự có tình cảm với Hàn Đông, cảm giác mình đi thì nhất định phải tìm được một Thư ký xứng đáng cho Hàn Đông, như vậy mình mới có thể yên tâm đi được.

“Xem ra vẫn phải phóng tầm mắt rộng hơn một chút, không thể chỉ tìm trong văn phòng Thành ủy. Bí thư Tỉnh ủy Hàn Đông chú trọng tinh thần thiết thực, có thể lựa chọn từ cơ quan trực thuộc Thành phố thậm chí là đơn vị quận huyện.” Lý Tri Thu trong lòng âm thầm cân chắc, nhưng tiếp xúc với người ở phương diện này không phải rất nhiều.

Ông ta bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ lại những cán bộ trung thanh niên mình đã từng tiếp xúc, trong đầu tựa như chiếu một bộ phim, nghiêm túc suy xét đến từng người mình đã tiếp xúc.

Công phu không phụ người có lòng, Lý Tri Thu nhớ đến một người, người đó là Chủ tịch thị trấn Đông Hồ quận Long Ẩn, có một ngày cuối tuần Lý Tri Thu và bạn bè đến chơi ở khu du lịch sinh thái nông thôn thị trấn Đông Hồ, từng gặp qua Chu Ba. Lúc ấy Chu Ba đang ngồi cùng một nhà đầu tư nơi khác. Anh ta nhận ra Lý Tri Thu, lại vừa đúng lúc quan hệ với người của Lý Tri Thu không tệ. Sau khi tiễn khách, anh ta liền chủ động tiến đến. Đúng là cơ hội lần này, Lý Tri Thu và Chu Ba đã từng giao lưu, cảm giác người này cũng không tệ, sau đó Lý Tri Thu còn hỏi han tình hình phát triển của thị trấn Đông Hồ mấy năm nay, và xác minh lời nói của Chu Ba. Chu Ba đã để lại cho Lý Tri Thu ấn tượng về một con người chân thực, hơn nữa còn rất có suy nghĩ về công tác, làm việc rất có sách lược.

Nghĩ đến đây Lý Tri Thu cảm thấy Chu Ba này là một ứng cử viên có thể lựa chọn, liền gọi điện thoại cho người bạn kia, qua anh ta tìm hiểu tình hình về Chu Ba. Anh bạn kia tuy rằng không biết mục đích của Lý Tri Thu nhưng vẫn nói rất tỉ mỉ, cũng nói không ít lời tán dương Chu Ba.

Sau đó Lý Tri Thu đã có được số điện thoại của Chu Ba, quyết định tìm hiểu thêm một chút về người này sau đó sẽ áp dụng hành động tiếp theo.

Sau một phen tìm hiểu, Lý Tri Thu cảm thấy Chu Ba quả thực thích hợp, bèn báo cáo với Hàn Đông.

- - Ừ, anh đã cho rằng người này không tệ, vậy chúng ta cũng đi thị trấn Đông Hồ xem xem.
Hàn Đông cười nói, đúng lúc xem xong một số tài liệu, cũng không có bố trí quan trọng gì khác, hắn chuẩn bị đi ra ngoài hít thở không khí.

Lý Tri Thu liền nói với Lam Mộng Ngọc, khi xuống lầu đã thấy Lam Mộng Ngọc và Vu Hữu Quan đợi sẵn ở dưới lầu rồi. Tuy nhân viên cảnh vệ của Hàn Đông đã có bảy người, nhưng thiết thân ở bên cạnh chỉ có Lam Mộng Ngọc, Chu Tử Long và Vu Hữu Quan. Ba người này chí ít có một người ở bên cạnh hắn, ngoài ra mấy người khác luân phiên ở bên cạnh Hàn Đông và phụ trách công tác cảnh vệ trong nhà ở cư xá Thành ủy.

Thị trấn Đông Hồ ở ngoại thành quận Long Ẩn. Vì hồ nổi tiếng, mặt hồ Đông Hồ rộng hai trăm mẫu, trong hồ lại có hoa sen. Mỗi năm đến mùa hè hoa sen đua nở, từng đóa từng cụm, giữa đám lá sen lan tỏa ra một mùi hương thơm ngát thấm vào lòng người, đẹp không sao tả xiết. Mỗi năm đến mùa này, người đếm tham quan ngắm cảnh rất nhiều. Mà thị trấn Đông Hồ cũng nắm bắt lấy đặc sắc này, phát triển mạnh kinh tế du lịch nghỉ dưỡng, dọc theo Đông Hồ phát triển rất nhiều khu du lịch sinh thái nông thôn rất đặc sắc, lại xây dựng không ít lầu gác đình đài ở trên hồ, dùng hành lang nối liền các đình đài này, du khách đi trên hành lang, ở trong các đình nghỉ ngơi uống trà, cảm giác như ở trong tranh, vui vẻ thoải mái, lập tức quên đi những ồn ào náo động nơi đô thành. Du lịch sinh thái nông thôn ở bên hồ càng được nhiều cư dân thành phố yêu thích, rất nhiều người vào cuối tuần đều gọi bạn bè đến khu du lịch sinh thái ở bên hồ ở một hai ngày, toàn bộ thể xác và tinh thần cũng thoải mái hơn nhiều.

Hàn Đông đơn giản gọn nhẹ đi đến thị trấn Đông Hồ, đầu tiên là dạo một vòng quanh Đông Hồ, lại đến ngoại ô thị trấn đi một chuyến, Hàn Đông còn nói chuyện với nông dân ở ngoại ô thị trấn. Sau đó Hàn Đông liền đi thẳng đến Ủy ban nhân dân thị trấn Đông Hồ.

Đối với việc Bí thư Thành ủy Hàn Đông bỗng nhiên đến đây, lãnh đạo Trấn ủy Đông Hồ hoảng sợ, vừa đúng lúc Bí thư Trấn ủy không có ở đây, liền do Chủ tịch thị trấn Chu Ba mang theo một đám người báo cáo công tác với Hàn Đông.


Chu Ba mặc dù có chút lo lắng, nhưng anh ta bình thường vô cùng chăm chỉ phụ trách công tác, và vô cùng quen thuộc với các công việc trong thị trấn, cho nên rất nhanh sắp xếp mạch suy nghĩ, báo cáo với Hàn Đông đâu ra đấy, thành tích công tác trong thị trấn và kế hoạch bố trí công tác tiếp theo.

Hàn Đông không ngừng ngắt quãng báo cáo của anh ta, hỏi một số số liệu cụ thể, những cái đó anh ta đều có thể trả lời cụ thể, Hàn Đông vừa nghe vừa đối chiếu tình hình của Chu Ba báo cáo với số liệu mình trước đó nắm bắt được. Theo báo cáo của Chu Ba, trong lòng Hàn Đông càng cảm thấy hứng thú, bởi vì Chu Ba đương nhiên nhớ rất rõ ràng từng số liệu của thị trấn Đông Hồ, con số đều chính xác đến hai số lẻ sau dấu phảy. Hàn Đông tổng cộng hỏi hơn mười thứ liên quan đến số liệu, anh ta trả lời đều không có một chút sai sót.

“Chỉ dựa vào điểm này đã rất tốt rồi.” Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng, liền quyết định khảo sát thêm một bước, vì thế vẻ mặt nghiêm trọng, nói:
- - Nghe nhiều như vậy, tôi cảm thấy trong đường lối phát triển thị trấn Đông Hồ, suy nghĩ còn chưa đủ rộng, bước đi chưa đủ lớn, đối với điểm này anh thấy thế nào?

Không khí trong phòng họp lập tức trở nên nặng nề, không ai biết vì sao Hàn Đông bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, chẳng lẽ lần này hắn đến gặp phải chuyện gì không tốt hay sao? Vì thế một số người có quan hệ không tốt với Chu Ba trong lòng bèn như mở cờ, nếu Hàn Đông không vui, như vậy con đường làm quan của Chu Ba xem như là xong rồi.

Ngồi ở đây đều là Ủy viên Đảng ủy thị trấn, đều là cán bộ cấp Cục phó trở lên, đều là những người trải qua cực khổ dốc sức làm nên, nếu bởi vì một chút chuyện nhỏ làm cho Bí thư Thành ủy bất mãn mà bị chôn vùi tiền đồ, vậy thật là khóc cũng không có chỗ để khóc.

Trong lòng Chu Ba cũng thấp thỏm, thoạt nhìn Hàn Đông dường như rất bất mãn, nhưng anh ta cũng không biết vấn đề ở chỗ nào. Mấu chốt là vấn đề của Hàn Đông, cũng không phải vấn đề thực chất đặc biệt, dường như không đáng để đường đường Bí thư Thành ủy hắn tức giận. Chu Ba gần 30 tuổi đã làm cán bộ cấp Cục trưởng, Chủ tịch của một thị trấn, tố chất tâm lý cũng không tệ, hơn nữa anh ta cũng có lòng tin với bản thân mình, bởi vậy nhanh chóng bình tĩnh lại, tổ chức câu chữ một chút rồi nói:
- - Bí thư Thành ủy Hàn, công tác của thị trấn Đông Hồ cách yêu cầu của Ủy ban nhân dân Thành phố một khoảng cách nhất định, đối với điều này chúng tôi có nhận thức sâu sắc, Trấn ủy Ủy ban nhân dân thị trấn cũng quay xung quanh làm thế nào phát huy ưu thế của thị trấn Đông Hồ, thị trấn Đông Hồ nằm ở ngoại ô quận Long Ẩn, trong đường lối phát triển, cũng cùng một dòng phát triển với trung tâm thành phố, vừa phải thể hiện đặc sắc, vừa phải duy trì phối hợp, đồng thời phải bảo đảm tuần hoàn tốt hình thức phát triển kinh tế, xuất phát từ điểm này, Trấn ủy Ủy ban nhân dân thị trấn chủ yếu theo ba suy nghĩ sau: Một là thị trấn Đông Hồ nằm ở ngoại ô thành phố, cố gắng tạo ra kinh tế du lịch, làm cho thị trấn Đông Hồ trở thành lựa chọn đầu tiên của cư dân thành phố khi muốn nghỉ ngơi thư giãn, điều này cần phải tạo ra môi trường nghỉ dưỡng tốt…

Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ, trả lời của Chu Ba xem như thuận lý thành văn, hơn nữa bởi vì bình thường anh ta vẫn luôn suy nghĩ về phương hướng phát triển của thị trấn Đông Hồ, cho nên theo trình bày của mình, suy nghĩ của anh ta cũng càng thêm rõ ràng.

Vấn đề vừa rồi của Hàn Đông thật ra là cố ý làm khó, để xem phản ứng của Chu Ba. Kết quả làm Hàn Đông hài lòng, đợi Chu Ba báo cáo xong, Hàn Đông cũng không nói gì, liền dẫn Lý Tri Thu rời khỏi thị trấn Đông Hồ.

Hàn Đông vội vàng đến, vội vàng đi, làm cho đám quan viên thị trấn Đông Hồ đầy nghi hoặc trong lòng. Bí thư Trấn ủy thị trấn Đông Hồ biết được tin vội vàng trở về thì Hàn Đông đã đi rồi, anh ta tìm hiểu tình hình sau khi Hàn Đông đến, cũng không hiểu nổi, nhưng vẫn vội vàng gọi điện thoại báo cáo chuyện này với lãnh đạo quận Long Ẩn, kết quả cũng không có được tin tức có giá trị gì.

Sau khi trở về Thành ủy, liền gọi Trưởng ban Tổ chức Phạm Hữu Thuận đến văn phòng của mình, chỉ ra vấn đề về phương diện nhân sự, một là Cục trưởng Cục Giao thông bởi vì nguyên nhân sức khỏe, có thể suy xét cho nghỉ hưu sớm, hai là phải tăng cường bồi dưỡng đội ngũ cán bộ, cán bộ cơ quan phải rèn luyện ở cơ sở, cán bộ ưu tú cơ sở có thể đến cơ quan tạm giữ chức bồi dưỡng, phải xây dựng hình thức bồi dưỡng nhân tài lưu động có trên có dưới có trình tự.

Phạm Hữu Thuận cũng đưa ra mấy nhân sự cần điều chỉnh, sau khi Hàn Đông nghe xong cũng không đưa ra ứng cử viên mà để cho anh ta và các Ủy viên thường vụ Thành ủy khác bàn bạc, cố gắng đề bạt cán bộ có năng lực làm việc.

Nói xong chuyện chủ yếu, Hàn Đông nói:
- - Còn có một việc, đồng chí Chu Ba - Chủ tịch thị trấn Đông Hồ quận Long Ẩn năng lực làm việc rất tốt, tôi thấy có thể điều đến văn phòng Thành ủy rèn luyện một chút.

Phạm Hữu Thuận hơi sửng sốt, ứng cử viên Chu Ba này anh ta còn chưa quen lắm, dù sao cán bộ cấp Sở toàn thành phố nhiều như vậy, một cán bộ cấp Cục trưởng còn không ở trong lòng Trưởng ban Tổ chức Thành ủy anh ta. Tuy nhiên nếu Hàn Đông chủ động nhắc tới Chu Ba, người này chắc không đơn giản, Phạm Hữu Thuận nói:
- - Bí thư Hàn, cụ thể bố trí Chu Ba như thế nào?

Hàn Đông nói:
- - Để anh ta đảm nhiệm Trưởng phòng phòng Tổng hợp văn phòng Thành ủy đi.

Đến đây Phạm Hữu Thuận hiểu rõ rồi, Hàn Đông điều Chu Ba đến văn phòng Thành ủy là chuẩn bị dùng anh ta làm Thư ký, chỉ có điều không biết Hàn Đông sao lại tán thưởng Chu Ba. Như vậy trước đây Hàn Đông đề xuất Cục trưởng Cục Giao thông nên về hưu sớm, chẳng phải là để giành vị trí cho Lý Tri Thu sao?

Nghĩ tới những điều này, Phạm Hữu Thuận trong lòng đã có tính toán rồi, vừa rồi về mặt nhân sự Hàn Đông không đưa ra ứng cử viên cụ thể nào, nhưng Trưởng ban Tổ chức anh ta nhất định phải nghiền ngẫm đến nơi đến chốn ý đồ của Hàn Đông, mới có thể đưa ra được phương án thích hợp, về phần vài ứng cử viên khác, phỏng chừng Hàn Đông sẽ không nắm trong tay, mà chuẩn bị để cho mọi người cùng có ích lợi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.