Lãnh địa của An Vương cách kinh thành không xa. Khi sắc phong hắn làm An Vương, Hoàng thượng vốn đã không yên tâm, nên mới cho hắn ở gần kinh thành để dễ bề giám sát. Ai ngờ giờ đây lại thuận tiện cho hắn, chỉ cần chiếm vài thành trì là đã có thể áp sát hoàng thành.
Trong triều có không ít đại Tướng quân đóng quân ở kinh thành, nên An Vương cũng khó gây nên sóng gió lớn. Nhưng hễ chiến tranh nổ ra, người dân lại chịu khổ. Họ không hiểu rõ tình hình, chỉ muốn tránh xa chiến loạn, nên ùn ùn kéo nhau rời khỏi nơi sắp xảy ra chiến tranh.
Người đông thì dễ gặp chuyện, trên đường ta và sư phụ đã chứng kiến không ít bọn thổ phỉ lợi dụng tình hình để cướp bóc.
Trầm Thời Vi vốn là một thư sinh yếu đuối, một mình lên đường, nếu đi chậm, chỉ e là hắn đã gặp phải chiến loạn rồi. Khi ấy hắn không kịp chuẩn bị đủ bạc, cũng chẳng biết có thuận lợi vào được kinh thành hay không.
Từ trấn Kiều đến kinh thành, đi theo quan đạo là nhanh nhất, ta và sư phụ phi ngựa suốt mấy ngày lẽ ra phải đuổi kịp Trầm Thời Vi trước khi vào thành, nhưng suốt đường ta lại không thấy bóng dáng hắn đâu. Chỉ khi vào một quán trọ, ta mới tìm thấy chiếc xe ngựa mà ta chuẩn bị cho hắn.
Chủ quán nói rằng chiếc xe này là của một vị công tử tuấn tú để lại, hắn chê xe ngựa đi quá chậm, nên đã cưỡi con ngựa tốt nhất của trạm dịch gần đó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-cam-an-hoang-lien/3679662/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.