Sức khoẻ của Ichtyan giảm nhiều vì vết thương ở cổ bị sưng tấy lên. Anh bị sốt cao và khó thở vì phải ở nhiều trên cạn. Dù vậy, sáng ra anh vẫn đến chỗ bờ biển quen thuộc để gặp Guttieres. Đến trưa cô đến. Nắng như thiêu chát mọi vật. Ichtyan ngạt thở vì không khí nóng hầm hập và đầy cát bụi. Anh muốn nán lại bờ biển nhưng Guttieres vội phải về nhà. 
- Cha tôi bận việc đi vắng nên tôi phải có mặt ở cửa hàng. 
- Vậy tôi sẽ tiễn cô về. 
Hai người đi theo con đường dốc chạy vào thành phố. Olsen đi ngược lại phía hai người, đầu cúi xuống. Anh có điều gì suy nghĩ đến nỗi đi ngang qua Guttieres mà không biết. Cô lên tiếng gọi. 
- Tôi có chuyện cần nói với anh ấy. – Guttieres nói với Ichtyan, rồi quay lại với Olsen. 
Hai người vừa nói với nhau nhỏ và nhanh. Hình như Guttieres đang nài nỉ Olsen điều gì. Ichtyan đi sau họ mấy bước. Anh nghe tiếng Olsen nói: 
- Được, hôm nay sau mười hai giờ đêm. 
Olsen bắt tay Guttieres quay về với Ichtyan, tai và má anh nóng bừng. Anh muốn hỏi cô về chuyện Olsen nhưng không biết nói thế nào. Anh hổn hển? 
- Tôi cần biết... Olsen. Cô giấu tôi một chuyện gì bí mật. Đêm nay cô phỉa gặp Olsen. Cô yêu anh ấy à? 
Guttieres cầm tay Ichtyan, âu yếm nhìn anh rồi mỉm cười hỏi: 
- Anh có tin tôi không? 
- Tôi tin... Cô biết không, tôi yêu cô, - bây giờ thì Ichtyan đã biết chữ đó. – Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca/2156771/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.