"Đừng di chuyển."
Bạch Sở Niên lấy nước trong hồ lau sạch vết máu trên mặt và trên người Rambo, lấy dao găm dưới đất gài lên thắt lưng sau đó rút quả bom từ trang phục của hai Alpha đã chết nhanh chóng lắp vào thắt lưng của Rambo, thời gian đếm ngược kích nổ tăng từ 1'9s lên 2h.
Rambo ngồi trên trên đá cẩm thạch của đài phun nước, nheo mắt và ngẩng đầu lên. Nước tích trên mái tóc vàng từ từ chảy xuống sau đó thấm vào chiếc băng quấn quanh cổ anh.
Anh vừa mới kết thúc một trận đấu, một ít pheromone từ trong tuyến tràn ra, trên người anh thoang thoảng hương hoa hồng trắng.
Vốn dĩ hắn muốn mắng người cá không nghe lời này nhưng ngửi được mùi pheromone quen thuộc và ấm áp, Bạch Sở Niên cảm thấy như được xoa dịu, chạm nhẹ vào tóc Rambo, ngồi xổm xuống nhắc lại với quy tắc với anh.
"Khi nào tôi nói anh đánh thì anh mới đánh. Thời gian còn lại, anh cứ tìm một góc không có người rồi ngồi là được."
Rambo mím môi suy nghĩ, rất khó mở miệng: "A."
Bạch Sở Niên bực bội xoa xoa mái tóc, giúp con thỏ được 5, 6 sao thì dễ, nhưng làm sao để Rambo không lấy được 7 sao trở lên mới là khó.
Trong khi lo lắng về điều này, Bạch Sở Niên chợt nhận ra rằng phát âm của Rambo đã rõ ràng hơn trước rất nhiều.
"Nói theo tôi, Bạch, Sở, Niên."
"Bai..."
"Bạch Sở Niên
"Bai shu...... ni......"
"Đổi cách gọi khác dễ hơn, gọi Sở ca."
"Chu chu..."
"Sở ca."
"Sở... ge... ca."
"Tốt, nhớ luyện tập nhiều hơn."
Vài phút sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-roi-xuong-nhan-ngu-dinh-tre/1664592/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.