Dylan quyết định ở lại làm nghiên cứu viên trên đảo nhân tạo ở biển Forever vô cùng vui mừng, họ cũng chuẩn bị đồ ăn nhẹ và nhưng món quà khác cho nhóc người cá.
Trái với sự nhiệt tình của nghiên cứu viên, cái người luôn đơn cá trên biển kia không tỏ vẻ gì cả.
Quan hệ giữa người cá với nhau bây giờ trở nên rất vi diệu: họ sống trong cùng một vùng biển, lại rất tách biệt, Dylan ở quanh đảo, còn Alroy thì lại ở rất xa. Họ không tiếp xúc, hàng ngày cũng không chạm mặt nhau — chỉ có mỗi hoàng hôn, tiếng ca của Alroy luôn cất luôn đúng giờ.
“Rốt cuộc là Alroy muốn làm gì?” vấn đề này làm cho không ít nghiên cứu viên mất ngủ.
Velen đã rút đơn chuyển đi lại cũng rất tò mò.
Hiện giờ anh cũng không còn chê trách Alroy nhiều như thế nữa.
Vị chủ nhân luôn làm cho người khác cảm thấy quá áp bách này, trong mỗi tiếng ca lúc chiều tà dần thay đổi ấn tượng của hắn trong mỗi người: tiếng ca của hắn không lộ ra quá nhiều tình tự, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được sự hiểu biết và yêu thương của hắn đối với vùng biển này; mà lý do hắn cất tiếng ca, cũng rất rõ ràng.
Alroy hi vọng Dylan ở lại, sự hi vọng này thật tha thiết và chân thành.
“Dù chưa xuất hiện trường hợp bạn đời đồng tính nào về người cá trong mấy ghi chép, nhưng mà, tôi nghĩ,” giáo sư Nolan suy đoán ý của Alroy: “Đức vua của chúng ta rất thích nhóc Dylan.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-o-bien-forever/1925925/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.