Các nghiên cứu viên đã ngừng cách gọi “sweetheart bé bỏng” sau khi Dylan dài trên 2m.
Kết quả này làm Dylan đã kháng nghị rất nhiều lần thấy thỏa mãn — ít nhất, cậu cũng không tóe nước vào người các nghiên cứu viên để thể hiện sức mạnh ngày càng lớn của mình nữa. Nhưng mấy nghiên cứu viên liên tục than phiền về chuyện này, mọi người đều nhất trí rằng phải tố cáo Dylan cái nickname con nít như “sweetheart bé bỏng” này đều là từ Velen mà ra.
“Tôi chắc chắn rằng tôi đã từng giải thích phạm vi sử dụng của cái biệt danh này là dành cho cả người yêu, con cái … Tôi thề là tôi nói thật mà!”
Velen đã từng bào chữa cho mình, nhưng lời giải thích của anh cũng không lay chuyển được các đồng nghiệp: “Chúng tôi rõ không phải người yêu của nhóc ấy, mà giờ Dylan lại ghét bị coi là con nít.”
Đúng vậy, Dylan không thích được coi là trẻ con nữa, điều này được thể hiện rất rõ ràng: cậu từ chối mấy xô nước đầy món ăn vặt, cũng không ở trong bãi đá ngầm nữa — Velen nghĩ rằng cậu đang chuẩn bị dọn đến “phòng ngủ” mới, chỉ là vẫn chưa tìm được cái nào hợp ý thôi.
Cũng giống con người khi đang ở ngưỡng cửa giữa thanh niên và trưởng thành, sở thích và hành động của Dylan càng ngày càng giống người cá trưởng thành. Tốc độ phát triển của cậu chậm lại, chiều dài và cân nặng đã đến mốc của người cá nam trưởng thành.
“Đứa nhỏ đã lớn rồi.” cảm xúc này tràn ngập đảo nhân tạo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-o-bien-forever/1925901/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.