*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Onassis là một dòng họ hiển hách, từng chữ như đều được ngâm trong nước biển. Nó hòa với nhịp thở của biển khơi, mà điều này cũng không chỉ thể hiện ở việc làm ăn của gia tộc này.
“Hải vận đã mang đến của cải khổng lồ cho gia tộc Onassis, mà tình lòng yêu thương với đại dương cũng như một tệp tin mà lưu truyền lại cho đời sau.” Velen xin một ly rượu từ phục vụ, chậm rãi nhâm nhi, bổ sung đầy đủ “truyền thuyết” này: “Lúc tôi còn bé, ông ngoại từng bảo với tôi, nếu không gặp gỡ Oceanus — chính là người cá trong câu chuyện ấy — thì có lẽ ông sẽ là một nhà nghiên cứu hải dương học bình thường, chứ không phải một thương nhân bị nhốt trong phòng làm việc.”
“Oceanus?” giáo sư Nolan lặp lại cái tên mà Velen đã nhắc đến: “Ngài Onassis đã đặt cho vị đó cái tên của một vị thần biển.”
“Đúng vậy.” Velen cười: “Một cái tên rất phù hợp.”
“Nếu thế, ông ấy hẳn là một người cá phái nam trưởng thành to lớn, cường tráng vô cùng?” giáo sư hào hứng đoán, nhưng rất nhanh, ánh mắt của anh ta lại đầy lo lắng: “Anh vừa nói tình hình của ông ấy không ổn lắm, có thể kể chi tiết hơn được không — ặc, nếu có thể kể chi tiết?”
“Cũng không có gì nhiều để kể đâu.” Velen khẽ thở dài, thu lại nụ cười trên mặt: “Đại não và tiểu não của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-o-bien-forever/1925891/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.