“Tiểu Thần, em đi đâu thế?”
Trong phòng khách của căn hộ, Phó Thần Thần vừa mới thay giày thì một người đàn ông mặc bộ đồ thể thao màu đen đẩy cửa đi vào.
“A!” Phó Thần hơi sửng sốt, cậu không ngờ người đàn ông đó lại quay về sớm như vậy.
“Em phải về nhà”. Phó Thần Thần hơi cúi đầu, giả vờ bình tĩnh tiếp tục xỏ giày.
Người đàn ông lại gần cậu, đôi giày thể thao màu trắng đập vào mắt cậu thì dừng lại, rồi người đàn ông từ từ ngồi xổm xuống.
Đầu ngón tay người đàn ông khẽ chạm nhẹ vào mu bàn tay Phó Thần Thần, Phó Thần Thần như bị điện giật rút đôi tay buộc dây giày lại, động tác lộ ra vẻ hoảng sợ thất thố.
“Ngôn ca…Không cần đâu, em có thể tự mình buộc dây giày…”
Phó Thần Thần nhìn bàn tay đang thắt dây giày của Tần Tử Ngôn, trên mặt dường như phát sốt, giọng nói chuyện đầy ngượng ngùng cùng bướng bỉnh.
Tần Tử Ngôn cười nhẹ, tiếp tục động tác trên tay, mười ngón tay linh hoạt khéo léo. Nhưng không phải buộc dây giày cho cậu, mà là cởi giày cậu đã xỏ ra.
“Sao em vội về thế?” Tần Tử Ngôn nói rồi ngồi xuống bên cạnh Phó Thần Thần: “Anh đã gọi cho chú rồi, nói em đang ở với anh”.
“Để họ không phải lo lắng”.
Phó Thần Thần nghe vậy, mặt càng thêm bỏng rát ngay lập tức. Khuôn mặt dưới mái tóc bạc ửng đỏ lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Tối hôm qua trong bữa tiệc câu lạc bộ của trường đại học, Phó Thần Thần được người rót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/990980/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.