"Vu Cố, cháu có ở nhà không?" Vu Cố vừa giặt quần áo xong đang chuẩn bị mang ra ban công phơi, chợt nghe thấy tiếng thím La gọi ở ngoài cửa.
Vu Cố vội vàng đặt đồ trên tay xuống.
"Thím La". Vu Cố mở cửa, thím La mặt đầy ý cười nhìn anh.
"Vu Cố à, phòng đơn nhỏ kia hôm nay được cho thuê, sau này cháu sẽ có bạn cùng phòng".
"Cháu yên tâm, là một thanh niên đoan đoan chính chính, khẳng định hai đứa có thể ở chung rất vui vẻ".
"Hôm nay thím lên là nói cho cháu biết một tiếng, tí nữa thanh niên đó sẽ chuyển đến đây".
"Vâng, thím La". Vu Cố hiểu.
Phòng anh đang ở có hai phòng ngủ một phòng khách, trong đó có một phòng thím La đã nói muốn tìm thêm một người khác thuê nữa, như thế có thể giúp Vu Cố đỡ được chút tiền điện nước.
"Được, vậy thím đi xuống trước, nếu có vấn đề gì thì nói với thím là được". Thím La vẫy vẫy tay với Vu Cố, chuẩn bị xuống nhà.
"Vâng". Vu Cố đóng cửa phòng lại, tự hỏi người thuê mới sẽ là người như thế nào.
Thật ra VU Cố không ngờ rằng sẽ có người giống như anh, thích sống ở loại phòng trong góc hẻo lánh này.
Vu Cố vừa nghĩ, vừa đi lên ban công tiếp tục phơi quần áo, lúc này từ lan can ban công nhìn xuống, Vu Cố tình cờ nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc.
Tần Cao Dương với trợ lý Đào.
Trong lòng Vu Cố như bóp nghẹt, không chút suy nghĩ khóa trái cửa.
Tần Cao Dương đúng là âm hồn không tan.
Vu Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/990965/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.