Editor: Đậu
Mấy bữa trước, Lộ Tin vừa nói với Ôn Ngôn là mình không hề bị nghén, nhưng giờ đây quả báo đã đến.
Buổi trưa, dì hầm canh gà, bình thường Lộ Tinh vẫn uống không có phản ứng khó chịu gì, thế mà hôm nay Phó Thâm vừa mang canh gà đến trước mặt cho Lộ Tinh, Lộ Tinh đã trực tiếp nôn ra tại chỗ, dọa Phó Thâm sợ choáng váng.
Lộ Tinh khó chịu đến mức trong miệng chỉ toàn nước chua, ngồi sấp bên bồn cầu nôn lung tung một trận, trân châu rớt thẳng xuống.
Bác sĩ riêng sau khi chẩn đoán nói không có vấn đề gì lớn, chỉ là "thai nghén", ngửi thấy mùi dầu mỡ, máu tanh thì dễ bị buồn nôn.
Cả người Lộ Tinh uể oải không có tinh thần, nôn xong thì nằm dí trên giường không muốn động đậy, cũng không đến công ty với Phó Thâm.
Ngủ một giấc đã là buổi chiều.
Mang thai gần ba tháng, ốm nghén là chuyện bình thường.
Đây cũng là lần đầu tiên Lộ Tinh mang thai, ai ngờ lại khó chịu như vậy.
"Tinh Tinh, ông nội và bà nội đến thăm con đây". Hôm nay Phó Thâm nghỉ, vừa xuống tầng đón hai ông bà vào nhà.
Lộ Tinh vừa nghe hai ông bà Phó đến, liền chống người muốn đứng dậy.
"Đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích". Bà nội Phó đau lòng, đỡ vai cậu bảo cậu đừng đứng dậy.
"Sao lại gầy thế này?"
Tuy Lộ Tinh mang thai, tăng cân lên, nhưng trên mặt vẫn không có gì thay đổi, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng lòng bàn tay giống như trước đây.
Bà nội Phó hỏi xong quay đầu lại nhìn Phó Thâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/990949/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.