Editor: Đậu
"Phó Trạch, cái gì đây?" Tiếu Viễn đang chuẩn bị rời khỏi phòng cấp cứu, vừa mở cửa thì thấy dưới đất có thứ gì đó, ngồi xổm xuống nhặt đồ lên, ngửi được mùi thức ăn.
Phó Thâm đặt công việc trong tay rồi bước qua.
"Đồ ăn". Tiếu Viễn mở túi ra, bên trong có mấy hộp được đóng gói xếp gọn gàng, còn rất nhiều đồ.
"Chắc là ai để ở đây". Phó Trạch thấy rõ thứ bên trong nhưng cũng không quá để ý, vì đây cũng không phải lần đầu tiên trước của phòng của anh xuất hiện mấy thứ này.
Y tá trong bệnh viện, thậm chí là bác sĩ nam, cũng lén tặng quà cho hắn không ít.
Tiếu Viễn hiển nhiên cũng biết điều này, bắt đầu trêu ghẹo Phó Trạch: "Không biết lại là em gái nhà em đến liếc mắt đưa tình với ông đây".
"Này". Tiếu Viễn đưa túi cho Phó Trạch.
Phó Trạch không cầm, bảo cậu ta đặt lại chỗ cũ, ngày mai bác lao công sẽ mang đi.
Phó Trạch không muốn để người ta sinh ra những hiểu lầm không đáng có, cho nên chưa bao giờ nhận mấy thứ này, để nguyên như cũ.
Tiếu Viễn nhướng mày cười cười với anh, đặt lại chỗ đó.
"Vậy tôi về trước đây". Tiếu Viễn lại chào tạm biệt với Phó Trạch.
"Ừ, chú ý an toàn". Phó Trạch bước vào chuẩn bị đóng cửa.
"Ớ, bác sĩ Tiếu, anh còn chưa tan làm à?" Y tá nhỏ đi ngang qua chào hỏi Tiếu Viễn: "Hôm này nào phải phiên anh trực đâu?"
"À, đồ của tôi rớt ở bệnh viện nên quay lại lấy". Tiểu y tá này cũng là người của khoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/990945/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.