"Nghe nói con bỏ bê công việc một tuần?"
Trên đường từ công ty về nhà, Phó Thâm nhận được điện thoại của Hứa Viện. Câu đầu tiên Hứa Viện mở miệng chính là câu này.
"Vâng." Phó Thâm cảm thấy không có gì phải giấu diếm cả, trả lời tương đối dứt khoát.
"Là Lộ Tinh xảy ra chuyện gì?" Hứa Viện rất hiểu Phó Thâm, nếu không phải có cái gì quan trọng, thfi công việc chính là vị trí số một của anh.
"Vấn đề nhỏ thôi, đã giải quyết được rồi." Phó Thâm dựa vào sau ghế xe, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tuy rằng đã hoàng hôn nhưng thời tiết vẫn tốt như cũ.
"Vậy là tốt rồi." Chuyện của Phó Thâm Hứa Viện sẽ không hỏi nhiều, bà biết Phó Thâm sẽ có chừng mực, "Đúng rồi, thời tiết bắt đầu lạnh. Mẹ chuẩn bị đi mua cho Lộ Tinh ít quần áo mùa đông, nhưng không biết số đo của cậu ấy lát nữa con gửi cho mẹ đi."
"Không cần đâu mẹ." Phó Thâm cân nhắc, mấy ngày anh mới đo kích thước số đo của cậu, để sắp xếp quần áo mùa đông cho cậu, " Con đã chuẩn bị quần áo cho em ấy rồi, qua mùa đông là đủ rồi."
" Hai cái này sao có thể giống nhau." Giọng nói Hứa Viện thay đổi, tâm tình kích động " Tốt xấu gì cũng là tâm ý của mẹ".
" Dù sao thì sau này Lộ Tinh cũng là con trai của mẹ."
Phó Thâm không biết có phải ảo giác của mình hay không, hình như anh nghe thấy Hứa Viện đang cười trộm.
" Mẹ đối với cậu ấy tốt một chút, nếu sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/990856/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.