Tuy Lộ Tinh là người cá ngủ ở trong nước sẽ không bị chết đuối, nhưng Phó Thâm vẫn ôm người ra. Giấc ngủ của Lộ Tinh nông, vừa chạm vào liền tỉnh lại.
" Trước tiên không có việc gì thì uống thuốc trước đã, uống xong thì ngủ tiếp." Phó Thâm lau sạch nước trên người xong đặt lên trên giường đắp chăn đàng hoàng cho cậu, xoay người đi lấy thuốc với nước ấm đã chuẩn bị từ sớm. Đây là thuốc uống để trị bệnh như họng, đã cho Lộ Tinh uống được một tháng, nhưng mà Phó Thâm thấy không có hiệu quả lắm.
Lộ Tinh không thích uống thuốc, nhưng nếu so với bị tiêm thì uống thuốc thắng, huống chi Phó Thâm nói cậu chỉ cần ngoan ngoãn uống thuốc, về sau là có thể nói chuyện được rồi. Lộ Tinh nhắm mắt lại ngẩng đầu lên, xong đem một đống thuốc đủ loại bỏ cả vào miệng, sau đó uống sạch một cốc nước lớn.
Thuốc rất đắng, trong miệng Lộ Tinh đủ các vị kỳ lạ, Lộ Tinh rất muốn nôn nhưng cố nén lại không nôn ra. Phó Thâm đút cho cậu một viên kẹo, sắc mặt của cậu mới dần dần tốt lên.
"Súc miệng đi." Phó Thâm giống y như một người cha già dạy con trai đánh răng.
Làm xong mấy chuyện này Lộ Tinh lại vùi đầu vào giường ngủ tiếp.
Phó Thâm cầm điện thoại như đầu giường, ra ban công gọi điện. Điện thoại được kết nối sau mấy tiếng " tút".
" A lô, Tiểu Thâm" Giọng đầu dây bên kia là của một người đàn ông, rất trưởng thành và rõ ràng.
" Anh, gần đây thế nào rồi?" Phó Thâm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/990850/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.