Buổi tối,
Bên cạnh trường đua ngựa chính là bãi cỏ xanh mướt, lửa trại đang cháy mạnh, hương thơm của thịt nướng xen lẫn rượu vang lan tỏa bốn phía.
Nhân viên phục vụ sắp xếp cho thịt xiên nướng vào đĩa và đặt lên bàn gỗ, xoay người tiếp tục nướng thịt.
Phó Thâm chọn xiên ít ớt nhất, cẩn thận lấy miếng thịt ra khỏi tăm gỗ, đặt vào đĩa của Lộ Tinh. Lộ Tinh ngồi xếp bằng trên bãi cỏ, chỉ cần có Phó Thâm ở đây, cậu liền to gan lớn mật mà ăn, tuy rằng vẫn đề phòng những người xa lạ kia, nhưng cuối cùng thần kinh cũng không căng thẳng như lúc đầu.
Trước kia, ngay cả mùi ớt của thịt nước Lộ Tinh chưa từng nếm thử qua, kíƈɦ ŧɦíƈɦ giữa vị giác làm cho cậu rất nghiện cái này, thức ăn che mất nửa khuôn cũng không biết. Phó Thâm nhìn bộ dạng ham ăn của cậu làm cho dở khóc dở cười, trong lòng như được chữa lành, một đứa trẻ dễ thỏa mãn như vậy thật đúng là bảo bối.
Phát hiện Phó Thâm nhìn mình chằm chằm, Lộ Tinh nháy mắt với anh, trong tay cầm một miếng thịt nhét vào miệng Phó Thâm. Thấy Phó Thâm bắt đầu nhai nuốt, cậu mới cảm thấy mỹ mãn tiếp tục vùi đầu vào ăn, chẳng qua thỉnh thoảng lại nhét tiếp một miếng thịt vào miệng Phó Thâm.
"Nghiêm thiếu, uống rượu." Đối diện với Phó Thâm, Nghiêm Đào đang ôm trái ấp phải, đêm nay anh cũng không muốn làm người cô đơn nữa, dứt khoát gọi hai thanh niên nhỏ có vẻ ngoài xinh đẹp tới tiếp rượu. Anh ta một người chơi với hai rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/235076/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.