Cuối tuần, suối nước nóng Đế Cẩm.
Hai vị thiếu gia Nghiêm đào, Tần Húc tới sớm từ trước , đang ngồi trong phòng uống trà.
Hôm nay Tần Húc không đến một mình, hắn còn mang theo cậu bé thân mật gần đây, chính là người lần trước ở quán bar để lại số điện thoại cho anh.
"Ôn Ngôn, lần trước ngươi đã gặp qua ở quán bar." Tần Húc giới thiệu cho Nghiêm Đào , nói xong nháy mắt với Ôn Ngôn.
" Chào Nghiêm thiếu." Ôn Ngôn cười ngoan ngoãn, hai tay ôm tay áo Tần Húc, giống như một con thú cưng vừa dính người vừa thức thời.
Nghiêm Đào gật đầu đồng ý, tiện thể còn đánh giá tình yêu mới này của Tần Húc, bộ dáng như nước trong, mấu chốt chính là người nghe lời bớt được chuyện, chính là loại Tần Húc thích.
" Sao Phó Thâm còn chưa đến?" Nghiêm Đào uống ngụm trà, trong lòng tịch mịch, có chút càu nhàu, hắn từ trước đến nay chính là người không nhàn dỗi được.
"Tôi vừa mới hỏi rồi, cậu ta nói sắp đến rồi." Tần Húc có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, một tay ôm eo Ôn Ngôn đút cho cậu ăn quả 1 cherry nhập khẩu.
Tiếng Tần Húc vừa dứt, cửa phòng riêng mở ra, Phó Thâm nắm tay một thiếu niên đi vào.
Thiếu niên vừa vặn đứng đến nách Phó Thâm , mái tóc dài ngang vai, con ngươi màu lam mang theo vài phần sợ hãi.
"Phó Thâm cậu đến rồi!" Tinh thần Nghiêm Đào lập tức dâng lên, ánh mắt dừng trên thiếu niên bên cạnh anh, tim đập thình thịch. Nghiêm Đào lăn lộn trong đám người đẹp vài năm, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/235073/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.