Phó Thâm xem xong video anh bị Lộ Tinh cưỡng hôn thật lâu không nói gì.
"Đứa nhỏ kia đâu, mau cho mẹ xem một chút". Hứa Viện chờ ngày hôm nay bao nhiêu năm, đã gấp không chờ nổi :"Nhìn bóng lưng, cũng không tệ lắm, nhưng mà hình như hơi nhỏ nhỉ".
"Đây,đây là một sự hiểu lầm." Phó Thâm đỡ trán, quyết định đem sự tình từ đầu đến cuối giải thích ngắn gọn với bà.
Hứa Viện gần đây vẫn ở nước ngoài, cho nên với sự tồn tại của Lộ Tinh vẫn không biết gì cả. Vài phút sau, xem như bà đã hiểu rõ mọi chuyện
" Con thật giỏi!." Hứa Viện giơ ngón tay cái lên với Phó Thâm.
"Đúng rồi, con còn chưa cho mẹ xem đứa nhỏ kia thế nào." Hứa Viện đối với chuyện gặp Lộ Tinh rất cố chấp: "Mẹ cảm thấy yêu cầu này không quá đáng lắm. "
"Em ấy đang tắm." Phó Thâm quay máy về phía phòng tắm cho Hứa Viện xem.
"Buổi tối hai đứa ngủ cùng nhau?" Hứa Viện hạ thấp giọng nói chuyện.
"Đúng ạ." Thật ra đối với chuyện này Phó Thâm cũng rất bất đắc dĩ. Lúc đầu Lộ Tinh vừa được anh đón về nhà, một mình anh chuẩn bị phòng cho cậu, ai biết Lộ Tinh sợ tối lại còn không chịu, còn trốn trong bồn tắm trong phòng anh khóc, khóc đến đáy bồn nước tất cả toàn là trân châu. Phó Thâm không còn cách nào khác,phải để cậu ngủ cùng mình.
"Được rồi, đứa bé còn nhỏ, con chăm sóc nó cho tốt." Hứa Viện cũng không hỏi thêm nữa, lại dặn Phó Thâm nhớ gửi cho bà ít ảnh của Lộ Tinh, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ca-nho-cam-cua-pho-thieu-lai-lam-nung-roi/235068/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.