Hơi thở Celuecus gấp gáp, cắn răng không đáp lại anh, mãi đến lúc tiếng gọi ngày càng gần, hắn mới quay lại, thình lình bốn mắt nhìn nhau.
Đôi bên đều cứng đờ.
Hơi thở đan xen, cảm giác trước đó hôn Keto vẫn còn vương trên môi, Celuecus thấy đau đầu hết sức, bên dưới gần như sắp cương lên nữa rồi, Keto lùi về sau một chút, cụp mắt cau mày hỏi: "Ngươi đi đâu?"
Celuecus không nhịn được nhìn gương mặt xinh đẹp vẫn còn ửng đỏ của anh: "Ta... nghe thấy mấy tiếng động kỳ lạ, đi kiểm tra một chút."
"Vệ tinh này không phải thuộc địa của chúng ta, ngươi đừng đi lung tung." Mặt Keto sa sầm: "Có thể sóng ngầm tấn công ngươi lúc nãy đang ở gần đây. Với cả những Siren kia nữa, tuy là đồng minh và họ hàng gần với tộc người cá, nhưng bây giờ chúng ta là kẻ xâm nhập, phải cận thận một chút."
Nhớ đến mấy Siren kia, hơi thở của Celuecus chợt trở nên nặng nề, không đáp lại. Keto vì sự trầm mặc này mà lúng túng, anh không biết lúc mình động dục thế nào, nhưng chắc như trò hề... có phải dọa đứa trẻ này sợ rồi không, có phải hắn sẽ cảm thấy anh rất buồn nôn không? Nghĩ lung tung tới lui như vậy, mặt Keto không cảm xúc quay người đi, vờ như không có chuyện gì xảy ra: "Trời tối rồi, chúng ta phải tìm chỗ nghỉ lại an toàn đợi cứu viện."
"Ở đâu tương đối an toàn?" Ánh mắt Celuecus dừng lại chỗ kẽ hở mang tai sưng đỏ của anh, theo anh bơi vào sâu trong rừng, thấy cổ thụ chọc trời khổng lồ, trên cây có cặp tượng đá cổ xưa đầu người thân rắn, rễ cây bên dưới đan lại với nhau tạo thành không gian sâu thẳm.
"Đây là nơi cư trú của vu sư tộc Siren, vào đi." Keto bơi đến trước hốc cây, quay lại nhìn hắn, tỏ ý bảo hắn theo cùng.
Trong không trí ngập tràn mùi hương kỳ lạ, sương khói lượn lờ. Celuecus chăm chú nhìn vu sư người rắn lớn tuổi đang bôi thuốc tạo thành từ xác côn trùng gì đó và thực vật lên lưng và vây cánh bị thương của Keto.
Con ngươi thẳng đứng màu vàng quan sát bọn họ, vu sư người rắn cười nói: "Ta muốn biết, các ngươi... là bạn đời sao?"
Keto chợt hoảng hốt, phủ nhận ngay: "Đương nhiên không phải."
"Thế thì lạ thật, các ngươi trông tương xứng lắm..."
"Xin đừng nói đùa như vậy, ngài vu sư." Dù quay lưng lại với hậu duệ của mình, Keto cũng không khỏi ngượng nghịu đỏ mặt, không thoải mái lắm.
"Thế thì thật xin lỗi, chỗ của ta là Thần miếu thờ cúng nữ thần sinh sản, chỉ có thể cho phép bạn đời ở lại, sau khi ta bôi thuốc cho ngươi xong, các ngươi hãy rời khỏi đây, nếu không nữ thần sinh sản sẽ trách tội ta."
Thần miếu sinh sản? Bây giờ Keto mới nhớ bức tượng thần đôi rắn quấn quýt kia, hoảng hốt... nhưng mà đây là nơi dừng chân an toàn gần nhất quanh đây rồi, cổ tay chợt bị siết chặt, anh ngạc nhiên quay đầu sang, thấy một bàn tay có màng da ngâm giữ lấy anh, Celuecus không nhìn anh, chỉ nhìn vu sư người rắn, mặt mày không cảm xúc: "Chúng ta là bạn đời, do tuổi hắn hơi lớn nên hơi ngại ngùng không dám nhận mà thôi."
Keto mở to mắt, nhóc con này làm loạn gì vậy...
"Ta nói mà, sao ta nhìn nhầm được." Gương mặt nhăn nheo của vu sư người rắn lộ ra nụ cười: "Thế tối nay các ngươi cứ ở đây đi, tuy Thần miếu của ta không bằng mẫu sào của tộc người cá các ngươi, nhưng cũng có lợi với việc sinh sản, hậu duệ được thai nghén ở đây sẽ nhận được năng lượng chúc phúc của hành tinh này."
Hắn ta nói vậy rồi cầm bình thuốc ra ngoài, rễ cây xung quanh từ từ cuộn lại, chặn lối vào của bọn họ.
"Vu sư!" Biết đây là cơ chế bảo vệ lúc người cá giao phối giống mẫu sào, Keto vô thức kêu lên, miệng đột nhiên bị bịt lại, anh khó tin quay đầu lại, đối diện với đôi mắt xanh lục hơi híp lại.
"Đại tế tư, vì sự an toàn của ta và vết thương của ngươi, ngươi phải chịu uất ức tạm thời diễn vai bạn đời này rồi."
Nhóc con này phản rồi sao?
Bàn tay có màng bịt miệng tỏa ra mùi hương nam tính nồng nặc, đối với người chưa hết hẳn kỳ động dục như anh thật sự là sự cám dỗ nguy hiểm, Keto bèn đánh xuống, hơi hoang mang quay lưng lại: "... Ngươi tránh xa ta chút."
Celuecus không khỏi nhìn tai và kẽ mang tai ửng đỏ ẩn hiện trong tóc anh, hắn cứ cảm thấy... Thái độ Keto khác với vẻ cao cao tại thượng né xa hắn cả nghìn dặm bình thường, giống xấu hổ hơn.
Đáy lòng nảy sinh một cảm giác vui vẻ lạ kỳ trước nay chưa từng có, tồn tại như Keto cũng sẽ ngượng ngùng, còn vì bị hậu duệ của mình mạo phạm?
Nếu anh biết vừa nãy hắn làm chuyện quá đáng hơn với anh nữa thì sao?
Celuecus liếm răng nanh, không kìm nén được khát vọng muốn trêu chọc anh, từ từ kề sát đầu vào mái tóc bạch kim sau lưng anh ngửi ngửi. Mũi cọ vào lưng Keto khiến cơ thể anh run lên, quay đầu lại: "Ngươi làm gì?"
"Đại tế tư, trên người ngươi có mùi hương kỳ lạ." Celuecus chớp mắt, nhìn anh bằng biểu cảm vô tội như Moloer thường làm.
Mùi hương kỳ lạ? Keto vội ngửi trên người mình, là mùi hương tỏa ra trong kỳ động dục sao? Bản thân anh không ngửi được, nhưng cũng biết được đại khái lúc người cá sáng thế động dục sẽ tỏa ra mùi hương giống...
"Rất giống mùi vị của người cá giống cái lúc động dục..."
... Chợ nô lệ ngầm ngoài thành có con buôn nô lệ bán người cá giống cái động dục, lúc hắn và Charon giao dịch thường đi ngang qua đó, ngửi đủ các loại mùi vị nhưng không có mùi nào khiến hắn có thể nảy sinh dục vọng.
Celuecus cảm thấy mình không cẩn thận lỡ lời rồi nên im lặng ngay, nhưng không kịp rồi, Keto quay sang nhìn hắn tra hỏi: "Celuecus... ngươi từng giao phối với giống cái rồi sao?"
"Ta còn chưa đến kỳ động dục, sao có thể!" Tai Celuecus nóng lên, vừa nãy bị anh hấp dẫn cũng là lần đầu tiên của hắn.
Keto nửa tin nửa ngờ, Celuecus vẫn luôn phản nghịch, vừa nãy mới nhắc đến mùi vị giống cái gì đó, khiến anh không thể tin lời biện minh của hắn. Là hậu duệ Vương tộc, trước lễ trưởng thành, chuyện tự chọn bạn đời là tội danh vấy bẩn huyết thống Vương thất, sốt ruột trong lòng thế là vô thức đè lên bụng Celuecus, muốn kéo màng vảy của hắn ra kiểm tra, lòng bàn tay chợt chạm phải vật gì đó cứng rắn.
Con ngươi Celuecus co rút, nhìn anh, toàn thân cứng đờ.
Keto cũng cứng đờ... Anh chỉ là sốt ruột muốn kiểm tra có phải Celuecus có phải xử... nhưng quên mất hậu duệ của mình không phải một đứa trẻ nữa.
Bầu không khí tự dưng quái dị cực kỳ, cũng rất đỗi mờ ám.
Keto run rẩy nhích tay khỏi vật cứng rắn có kích cỡ đáng sợ kia, đầu óc bị hun nóng hỗn loạn, mặt vẫn không cảm xúc nói: "Ta chỉ... muốn kiểm tra xem ngươi có khỏe không."
"Thế ta khỏe không?"
Keto thẫn thờ gật đầu: "Ngươi sắp trưởng thành rồi... đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi chọn một bạn đời phù hợp."
Celuecus hồn lại từ trong kích thích đột ngột, Keto thật sự quan tâm hắn hơn hắn tưởng... còn quan tâm đến vấn đề bạn đời và hắn có khỏe không, nhưng trong lòng lại lờ mờ cảm thấy bồn chồn và mâu thuẫn, hắn vọt miệng: "Không cần ngươi chọn, Đại tế tư vẫn nên lo cho Moloer đi."
"Đây là chức trách của ta." Sự lúng túng đã dần lui, Keto vội nói.
Sau lưng chợt im lặng.
"Ngươi quan tâm đến những vấn đề này của ta... với cả lần này ngươi còn mạo hiểm cứu ta, đều là vì chức trách sao?"
Keto sững sờ. Anh biết mình nên đáp "đúng", nhưng nhiều năm vậy rồi, lần đầu tiên bọn họ ở riêng thế này, lần đầu cách nhau gần như vậy, cũng là lần đầu tiên... Celuecus tự hỏi nhưng vấn đề này. Vì sao hắn lại hỏi vậy? Vì muốn người duy trì trật tự ngay thẳng hơi thiên vị mình hay là hắn đã biết quan hệ giữa hắn và anh từ nhiều năm trước mới...
Trong thoáng chốc lơ đễnh không nói được gì đã khiến Celuecus nắm bắt được sơ hở, vai anh bị giữ chặt, ép anh quay lại, đôi mắt xanh lục nhìn anh chăm chú: "Không phải chỉ là chức trách đúng không... thật ra ngươi cũng... quan tâm đến ta chút chút, đúng không?"
Bây giờ, ánh mắt và hơi thở nóng hổi trên người hậu duệ anh vẫn luôn mong mỏi được gần gũi gần như đã bện thành một tấm lưới vô hình vây nhốt anh trong đó. Bàn tay có màng giữ chặt rễ cây bên cạnh, Keto không đáp được lời nào chỉ vô thức lắc đầu, Celuecus càng đến gần hơn, đôi tay gần như vây anh giữa lồng ngực và rễ cây: "Vì sao... ngươi lại gọi tên ta trong lúc mê man vậy, Đại tế tư?"
Anh gọi tên hắn rồi? Còn bị hắn nghe thấy? Keto tỉnh táo, hoảng hốt tột độ, đầy hắn ra, thấy kẽ hở của rễ cây sau lưng anh lóe lên tia sáng... đó là sao băng rơi gần họ... Là cứu viện quân đội cử đến.
Cảm ơn cổ thần... cứu viện đến kịp lúc thật, Keto thở phào. Nếu không anh thật sự không biết phải ở đây với hậu duệ của mình hết đêm thế nào.
—
Trong sảnh hội nghị trưởng lão hình vòng khuyên Hoàng thành Hải Vương nghiêm túc và trang trọng.
Eurybia tượng trưng cho người thực thi pháp luật tọa lạc ở giữa, đứng dưới hắn là bóng dáng ưu mỹ, lúc này là tâm điểm của hội nghị.
"Ta đã nói xong rồi, chuyện xảy ra là vậy." Keto nhìn xung quanh, bình tĩnh đối diện với ánh mắt của những trưởng lão: "Vì cứu hai hậu duệ Vương thất, ta không có lựa chọn khác, chỉ có thể giết con rồng Phổ Đột ấy."
Giọng bàn luận riêng tư như thủy triều truyền ra từ dân chúng sau lưng các trưởng lão, át tiếng châu đầu ghé tai thảo luận của mấy trưởng lão.
"Thế mà Keto có sức mạnh giết rồng biển... cổ thần của ta, cái này cũng... quá khó bề tưởng tượng."
"Cái này có gì khó tin, hắn kế thừa mâu Pontus đúc từ nguồn sức mạnh cốt lõi của hành tinh và xương sống cổ thần, do hắn khống chế, hắn có sức mạnh thế này chẳng có gì kỳ lạ, là chúng ta coi nhẹ hắn thôi."
"Cái này không phải điều quan trong. Dù để cứu hậu duệ Vương thất hắn cũng không thể giết rồng biển là biểu tượng của trật tự! Rõ ràng hắn có sức mạnh khống chế nó, rõ ràng có thể bắt nó, khống chết nhưng lại giết nó..." Mục Diệp là người lớn thứ hai trong số các trưởng lão lên tiếng: "Các ngươi biết điều này có nghĩa là gì không, một khi Keto có tâm tư khác, hắn có thể thoát khỏi trói buộc của trật tự, đây là điều đáng sợ cỡ nào?"
Lập tức có tiếng phản đối: "Trưởng lão Mục Diệp, ngài nghĩ nhiều rồi... Sao Đại tế tư Keto lại có tâm tư khác? Nhiều năm qua hắn vẫn luôn bảo vệ trật tự của hành tinh, là tồn tại trung thành nhất, ngay thẳng nhất."
"Đúng vậy, ta tin Đại tế tư nói là sự thật."
"Để quân đội đi điều tra đi, sẽ có kết quả nhanh thôi."
"Các ngươi có ai tận mắt chứng kiến tình hình lúc đó không? Rốt cuộc trên người rồng biển xảy ra trạng thái khác thường gì, có phải thật sự giống như Keto miêu tả không?" Trưởng lão đứng đầu hỏi: "Rồng biển thật sự bị sóng ngầm ký sinh?"
"Nhưng quân đội được cử đến vệ tinh không điều tra được chứng cứ nào, trên xác rồng chỉ còn là vết thương chí mạng Keto để lại, không còn gì nữa." Một giọng nói lạnh nhạt truyền đến bên tai trưởng lão đứng đầu. Ông ấy quay đầu sang, nhìn trưởng lão ở ghế phụ gầy gò nhưng đôi mắt sáng rực: "Hắn giết rồng Phổ Đột, không những phá hủy cân bằng trật tự mà màn chắn Tinh Môn cũng mất..."
Sắc mặt trưởng lão đứng đầu thay đổi: "Im miệng, Mục Diệp, ngươi đang nghi ngờ Đại tế tư sao?
Mục Diệp cúi đầu: "Ta chỉ trình bày sự thật thôi, không có ý chỉ trích Đại tế tư."
"Lỡ giết rồng Phổ Đột là lỗi của ta, cũng là tội của ta."
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng tuyệt mỹ vang lên trong đình, trong chớp mắt, cả không gian yên tĩnh hẳn, tất cả người cá đều không hẹn mà cùng nhìn về phía anh.
"Để sửa chữa sai lầm của mình, ba tháng sau, ta sẽ xin bệ hạ đến ổ rồng, dẫn rồng con Phổ Đột chưa thức tỉnh ra."
Các trưởng lão nín thở, nhìn nhau, không nói gì.
Việc đến ổ rồng miễn cưỡng đánh thức rồng Phổ Đột vẫn đang ngủ say trong vỏ là chuyện cực kỳ nguy hiểm, sinh vật trí tuệ cổ xưa và trung thành ấy vừa thức tỉnh sẽ cực kỳ khát máu và hung tàn vì đói bụng, huống chi là rồng con bị miễn cưỡng đánh thức, ngoài Keto chưa có người cá nào có thể làm được chuyện này, lấy công chuộc tội rất thích hợp.
Rời khỏi đình vòng khuyên, thần kinh căng thẳng của Keto mới thả lỏng đôi chút, đau đớn ở vết thương lại ập đến khiến cơ thể anh lảo đảo.
Một đôi tay có màng vịn hai vai anh: "Ngươi vất vả rồi Keto."
Giọng Isis ôn hòa truyền đến từ phía sau, trái tim anh thắt lại, quay người sang. Trong hành lang tĩnh mịch, ánh nước dao động, mặt Tinh vương nửa sáng nửa tối, đối mắt tím khói nhìn anh chăm chú, sắc mặt khó dò: "Ta tin, chắc chắn ngươi giết rồng biển vì bất đắc dĩ, ngươi vẫn luôn là hậu thuẫn vững chắc nhất của ta."
Keto khẽ cười: "Cảm ơn ngài, bệ hạ."
Isis nhìn anh mất giây: "Không biết vì sao, ta cứ cảm thấy thái độ của ngươi với ta đã thay đổi rồi, Keto, trước đây ngươi không lạnh nhạt với ta như vậy. Chúng ta là anh em sinh ra trong cùng một tổ, cùng nhau lớn lên."
"Ngài nghĩ nhiều rồi bệ hạ. Ngài là Tinh vương, ta nên chú trọng lễ tiết." Keto cụp mi, tránh mắt hắn.
Isis thở dài, hình như hơi buồn phiền: "Đi thăm Moloer đi, từ lúc ngươi quay về vẫn chưa đi thăm nó, nó rất cần ngươi."
Thấy người cá tùy tùng sau lưng Isis vây đến, Aamon bơi lên trước, đứng trước Keto, cung kính nói: "Bệ hạ... e rằng Đại tế tư cần nghỉ ngơi trước đã, ngài ấy rất mệt rồi."
"Ở chỗ ta hắn vẫn có thể nghỉ ngơi."
Ngón tay đâm vào lòng bàn tay, anh tuyệt đối không thể vào cung điện của Isis được, nhất là trong tình huống bị thương.
"Phụ vương."
Lúc này, một giọng nói thiếu niên khàn khàn truyền đến từ phía sau. Keto hốt hoảng nhìn lại. Lúc đôi mắt xanh lục đối diện với anh lại tránh đi. Sắc mặt không tự nhiên lắm, Celuecus không dám nhìn anh, nhìn Isis sau lưng anh nói: "Moloer mất tích rồi. Ta vừa định đi thăm hắn ta, nhưng phát hiện tùy tùng bên trong thậm chí là sứa giám sát đều hôn mê rồi, trong tổ của Moloer trống không."
"Cái gì?" Nghe tin hậu duệ nhỏ mình thương yêu nhất mất tích, sắc mặt Isis thay đổi, vội vàng bơi ra lối hành lang.
Moloer mất tích? Keto muốn theo cùng, lại cảm thấy choàng trên người mình bị kéo lại. Anh nhìn lại thấy người cá thiếu niên nhìn anh bằng gương mặt không cảm xúc: "Yên tâm đi, Moloer không mất tích, hắn ta chỉ nhớ ngươi đến phát điên thôi, lê thân bệnh đi tìm ngươi, bây giờ đang ở trong Thần điện của ngươi."
Keto thoáng sững sờ. Celuecus... biết rõ tung tích của Moloer, sao vừa nãy không nói với Isis?
"Không cần cảm ơn ta." Bàn tay có màng buông choàng lụa của anh ra, lúc Celuecus sượt qua vai anh đã nói vậy.
Keto mở to mắt, quay đầu nhìn bóng lưng hắn dần xa, tự dưng ý thức được... lần này Celuecus... chắc không phải hắn thật sự đang giải vây giúp anh đấy chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]