Khi đó Thư Quân cảm thấy mình thật sự không hiểu cái người tên Tưởng Bác Sâm này. Rõ ràng trong miệng bạn học hắn là người tướng mạo có phần nghiêm túc nhưng tuyệt đối sẽ không bắt nạt bạn bè, thế mà hắn lại cố ý gây phiền phức để mình nói lắp. Cơ mà nếu nói hắn muốn bắt nạt cười nhạo mình thì hắn lại không để cho người khác trêu đùa làm khó dễ mình, giống như chỉ có thể nói lắp cho mình hắn nghe vậy – Có điều nói lắp thì có gì hay mà nghe?
Khi cậu một nghìn lần dán nhãn cho Tưởng Bác Sâm, hắn lại có bản lĩnh 1001 lần phá vỡ ấn tượng ấy. Giống như bây giờ, Thư Quân cảm thấy người này hẳn đang muốn chuẩn bị thu binh dọn dẹp đi ngủ – nước trong bồn tắm hơi nguội, trước đây cũng thế. Thế nhưng thằng nhóc đang chộn rộn cấn ở dưới mông hiển nhiên không cho là vậy.
“Nước sắp nguội rồi anh à…” Thư Quân nhỏ giọng nói, giống như một bé mèo con ngoan ngoãn xin tha.
Tưởng Bác Sâm đặt cằm lên bả vai cậu nói một tiếng “Được”, thế nhưng hành động lại hoàn toàn ngược lại với lời nói. Ngón tay hắn mượn sức trơn của nước mà chen vào miệng huyệt đã bị chà đạp đến đáng thương.
Mỗi lần đi công tác về là Tưởng Bác Sâm lại muốn ép khô Thư Quân mới chịu bỏ qua, đương nhiên lần này cũng không ngoại lệ. Thư Quân bèn tận lực thả lỏng thân thể nghênh đón hắn. Cậu nghe tiếng yêu nỉ non của người đàn ông ấy vang lên bên tai bằng giọng trầm thấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong/82484/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.