Sau khi ăn tốt xong hai người ngồi xem phim trong phòng khách, là một bộ phim bom tấn chủ đề thảm họa của Hollywood. Thư Quân xem một lúc thì cảm thấy chán bèn ngồi bên cạnh chơi tablet, chơi được một lúc cậu ngẩng đầu lên nói: “Em muốn xuống.”
Tư thế bây giờ của hai người trông có vẻ xa nhau, từng người chiếm một bên nệm sô pha rồi dựa vào một cái thảm len nằm ườn ra. Nhưng thực tế là Thư Quân ủ chân trên ngực Tưởng Bác Sâm. Nghe thấy cậu nói muốn xuống, Tưởng Bác Sâm giơ tay kéo áo lên, Thư Quân lập tức thu chân về rồi nhảy xuống sô pha.
Cậu đến phòng vệ sinh một chuyến rồi cầm mấy túi đồ ăn vặt về, mở một túi khoai tây chiên nhai rôm rốp quay lại sô pha, sau đó ném một túi cho Tưởng Bác Sâm. Hắn nhận lấy nhưng không ăn, chỉ sán lại gần chiếc bàn thấp rồi nghếch cằm lên về phía Thư Quân: “Đút cho gia ăn hai miếng nhé?”
“Lưu manh.” Thư Quân cười ngậm một miếng khoai tây chiên trong miệng, một tay chống lên tay vịn sô pha rồi đút vào miệng người ấy. Một miếng khoai tây chiên lớn được bao nhiêu, gần như trong nháy mắt hai người họ đã hôn nhau rồi.
Nhưng nụ hôn cũng tùy ý như hàng ngày nắm tay nhau. Tưởng Bác Sâm liếm sạch vệt khoai dính bên miệng Thư Quân, lại vỗ vỗ bên cạnh ra hiệu cho Thư Quân ngồi xuống.
Thư Quân cầm PAD tới, trước tiên tìm một tư thế thoải mái dựa vào ngực Tưởng Bác Sâm, lại bắt một cái tay Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong/3064157/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.