…………….
“Ngài xem mấy cái này là rõ ngay.”
Wolf dĩ nhiên vẫn chưa quên lần trước Tần Túc trêu chọc Liên Bang, khiến ông ta bị vạ lây ‘giận chó đánh mèo’, ăn vài trận phê bình oan uổng.
Sự tình liên quan đến Tần Túc, ông ta thật sự không dám phát ngôn loạn xạ.Dừng hẳn bước, Wolf mở nội dung Acebor gửi trên quang não ra xem.
Hai mươi phút trôi qua, cuối cùng Wolf rời mắt khỏi tập tin nhìn Acebor lần nữa. Lần này, giọng ông ta đã ôn hòa hẳn:
“Acebor, chuyện này…… cũng quá nhiều trăm triệu điểm rồi.”
“Đương nhiên không phải tôi không muốn duyệt, chỉ là… ông biết, tôi cũng biết, cả Liên Bang đều biết Tần Túc căn bản chẳng thiếu tiền.Ông nói thử xem, có thể giảm chút nào không?”
Acebor trong lòng gào thét “Nói với tôi làm gì? Có giỏi thì nói với Tần Túc đi!”
Nhưng ngoài mặt vẫn yếu thế:
“Tôi cũng muốn giảm lắm chứ… nhưng là Tần Túc, tôi thật sự không còn cách nào khác.”
“Ngài cũng thấy rồi đó. Tần Túc tuyệt đối có lực lượng ‘quân đội tư nhân’. Một nhiệm vụ nhỏ xíu thôi, cậu ta cũng chẳng ngại bại lộ hạm đội riêng.”
“Tùy ý xuất động nhiều chiến hạm như vậy. Loại bom dùng trong trận đánh thực chiến, trên thị trường còn chưa xuất hiện kiểu công nghệ này đâu.”
“Điều này chứng minh Tần gia không chỉ có xưởng công nghiệp quân sự tư nhân, mà còn chẳng sợ ai biết chuyện này.”
“Ai mà dám đi nói? Ở Trường quân sự số 4, hành động của Tần Túc là hợp pháp hợp quy. Tôi mà dám phá vỡ quy định chọc vào, lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912163/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.