…………
Các học sinh ban 6 nhìn thấy chiến hạm của Tần Túc đang dừng ở khu vực vừa xảy ra vụ nổ, cách bọn họ một đoạn khá xa.
“Việc gì nguy hiểm lớp trưởng vẫn luôn là người xông pha đầu tiên.Làm sao không xúc động cho được.” Geoffrey giọng đầy cảm khái.
Hạ Mục Chi khẽ thở dài:
“Đến khi nào chúng ta mới có thể giống như lớp trưởng.Đủ sức một mình gánh vác cả ‘giang sơn’.”
Raymond không thể tin nổi liếc nhìn Hạ Mục Chi:
“Mục Chi, cậu tính rời khỏi lớp trưởng để sang ban khác thật á?”
Hạ Mục Chi cảm thấy Raymond thật sự quá mức kinh động.
“Cậu sẽ không quên chứ.Trường quân sự số 4 là hệ bốn năm, mỗi năm đều phải tiến hành tư vấn nghỉ học, cùng phân loại lại các học viên. Cậu tưởng đeo bám lớp trưởng là có thể dựa vào vận khí đó sao.”
“Hơn nữa, sẽ không có ai mãi mãi bên cạnh chúng ta.Vĩnh viễn cùng chúng ta tiến bước. Mỗi người cuối cùng đều phải dựa vào hiện thực, mà lựa chọn lối đi cho riêng mình.”
Không ai biết một người mạnh mẽ như Tần Túc tại sao lại chọn ở lại Trường quân sự số 4.
Cũng chẳng người nào hay, cuối cùng Tần Túc sẽ bước đi trên con đường nào.
“Cũng đúng ha.”
Raymond vuốt cằm, nghiêm túc suy nghĩ tính khả thi của vấn đề.
“Nhưng nếu tôi đi theo con đường lớp trưởng chọn, chẳng phải được rồi à?”
Hạ Mục Chi: “......”
Hoá ra cậu nói nhiều như vậy chẳng khác nào ‘nước đổ đầu vịt’.Bước chân của Tần Túc, bọn họ muốn là có thể theo được hay sao?
Tần Túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912155/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.