………….
Khi thời gian đếm ngược còn lại 13 giây, Tần Túc vẫn chưa vội hành động.Anh chỉ đứng yên, ánh mắt lạnh lẽo dừng lại nơi bầy Lasbit trùng phía dưới.
Trông có vẻ như anh chẳng mấy để tâm đến các bạn học, nhưng thực ra toàn bộ kênh thông tin của anh vẫn đang mở.
Các học sinh ban 6 cũng vô thức nhìn theo Tần Túc và hạm đội phía sau.
Thật sự… quá cuốn hút.
Nếu chiến trường là một vòng tròn, thì khu vực mà chiến hạm của ban 6 chiếm giữ chỉ khoảng một phần năm.
Bốn phần năm còn lại đều bị hạm đội của Tần Túc chiếm cứ.
Bất kể là số lượng, kích thước hay cấp bậc chiến hạm, hạm đội của Tần Túc đều cao hơn hẳn.
“Quả nhiên hạm đội tư nhân của lớp trưởng, nghiền ép tuyệt đối luôn.Số lượng nhiều thế này? Hỏa lực chỉ cần ba giây đã đủ thiêu trụi cả bầy trùng phía dưới.”
“Chỉ là… lớp trưởng không mang chúng ta theo.Mà chỉ dẫn hạm đội kia, có chút hâm mộ.”
“Ghen ghét.”
“Ngả bài luôn đi, tôi bị mù tạm thời rồi.”
“Làm thế nào mới trở thành một phần trong hạm đội của lớp trưởng bây giờ?”
“Chà, tối nay ngủ kê gối cao một chút đi, trong mộng cái gì cũng có.”
“Nói mới nhớ, lớp trưởng chẳng phải nói ‘người một nhà’ à? Mọi người cùng nhau làm nhiệm vụ, không gặp mặt hả?”
“Tưởng chuyện gì? Đây là hạm đội tư nhân kia mà, tự nhiên chỉ có chủ nhân mới có thể gặp được họ thôi. Nếu mà lộ mặt, thì gì ‘bí mật’ nữa?”
“Chuẩn.Hơn nữa nếu bại lộ, chính bọn họ cũng sẽ gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912152/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.