…………..
Nguyễn Thành Diệp theo bản năng muốn nhìn lên trên đầu mình.
Ngay khi các bạn học phát hiện Tần Túc đã biến mất, anh đã nhanh chóng xác định thời cơ, di chuyển đến vị trí thích hợp.
Đồng thời điều khiển thiết bị định vị gắn trên người Nguyễn Thành Diệp.
Một dòng điện truyền qua làm Nguyễn Thành Diệp vốn chẳng hề có chút đề phòng, từ trong cồn cát giật nảy người.
Trong miệng hắn ta còn định buông lời mắng chửi.Nhưng chợt nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt dưới lớp mũ giáp lập tức trắng bệch.
Cổ hắn cứng đờ như bị lên dây cót, từ từ ngửa đầu lên đối diện với đôi mắt đen lạnh lẽo đang nhìn thẳng xuống.
‘Tần Túc… là Tần Túc sao?!’
‘Cậu ta đến đây từ khi nào?!’
‘Không đúng! Trước khi mình ngẩng đầu đã cảm nhận được ánh mắt của cậu ta.Tần Túc làm sao biết mình ở chổ này?!’
Tần Túc từ trên cao nhìn xuống, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.
Toàn thân Nguyễn Thành Diệp run rẩy.Tim đập hỗn loạn, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại bản năng co rúm vì sợ hãi.
【@Nguyễn Thành Diệp, chúc mừng từ hôm nay trở đi không cần cố tỏ ra mạnh mẽ nữa. Bởi vì ngươi vừa chọc trúng “(Tần Túc mặt lạnh.jpg)” (icon đầu chó)】
【Nguyễn Thành Diệp_dại_ra.jpg】
【Đại lão số 1 vừa xuất hiện đã toát ra cái khí chất nam quỷ】
......
Tần Túc không mở miệng, gương mặt vẫn giữ vẻ hững hờ.Thật ra trong lòng anh đang chờ Nguyễn Thành Diệp.
Chờ hắn vì căng thẳng, lo sợ mà đánh mất bình tĩnh, chủ động ra tay tấn công trước.
‘Tần Túc rốt cuộc có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912141/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.