………………..
Đánh đến hơn 9 giờ tối.
Dù đã cố gắng tiết kiệm, toàn bộ đạn dược ở tiền tuyến đều cạn sạch.
Mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn Trang Phàm bị Xích Nga bao vây, hóa thành một vũng máu.
Chiến hạm lần lượt mất liên lạc, bọn họ chỉ đành rút lui về hướng Thiên Cương, tìm một hang tạm thời không có Xích Nga để ẩn nấp.
Như vậy, họ vừa tránh được nguy cơ bị Xích Nga bay đầy trời bên ngoài phun độc phấn.Vừa không cần dùng vũ khí.
Chỉ cần chồng đá lấp kín cửa hang lại, là có thể tạm thời phòng ngừa bị Xích Nga nuốt sống.
Trong lúc đó, họ liên tục gửi tín hiệu cầu cứu.Nhưng các nhóm ở gần cũng chẳng còn bao nhiêu vũ khí, bên ngoài lại toàn là Xích Nga.
Bọn họ dù đến cũng chẳng đánh nổi.Thậm chí có khi còn phải cùng nhau tìm hang để trốn.
Hiện tại, chỉ có một người vẫn còn đủ vũ khí trong tay chính là Hạ Ôn Viễn.
Mọi người vốn nghĩ, Hạ Ôn Viễn sẽ mang số vũ khí đó đưa cho Khâu Vĩnh Ngôn.Rồi để Khâu Vĩnh Ngôn dẫn người tới đây cứu bọn họ.
Không ngờ, Hạ Ôn Viễn lại tự mình đến.
Cảm giác có chút kỳ lạ, nhưng lúc này chẳng ai rảnh rỗi mà để tâm.
Bên ngoài Xích Nga vẫn không ngừng bay lượn.Dùng thân thể va chạm vào những khối đá họ chồng chất chắn miệng hang.
Mọi người chỉ biết cắn răng chịu đựng, cầu mong Hạ Ôn Viễn đừng giở thêm trò gì, nhanh tay lên một chút thì hơn.
10 giờ đêm.
Hạ Ôn Viễn điều khiển chiến hạm, thong thả mang theo Khâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912131/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.