………………..
Thấy Tần Túc vung nhanh một cái, ánh xanh lóe qua trước mắt.Hạ Mục Chi lộ vẻ ngượng ngùng, tạm dừng động tác.
Xong rồi, Tần Túc vừa liếc nhìn khối thịt mà cậu đang chém.Có khi nào là thấy cậu chậm chạp quá không?
Nhưng đây là lần đầu Hạ Mục Chi dùng quân đao để làm chuyện này, thật sự thiếu kinh nghiệm.
Không hiểu lý do gì, rõ ràng lúc trước Hạ Mục Chi nhìn các bạn học khác chém vào đúng phần thịt.
Hạ Mục Chi quan sát Tần Túc cũng vậy.Còn cậu lại chỉ thấy chém trúng xương.
Xương sụn cũng là xương, khiến Hạ Mục Chi “cố sức nhưng nhọc lòng”.
【Đúng là dạng đen thôi đỏ quên đi… ha ha ha】
【Không thể không thừa nhận Tần Túc đỉnh thật sự.】
【Tình cảnh này là, ông hoàng may mắn (Âu hoàng) hay kẻ xui xẻo (phi tù) đây?】
(Âu hoàng (欧皇):Âu là châu Âu.Người Trung Quốc cho rằng người Châu Âu thì may mắn bẩm sinh.Nên Âu hoàng có nghĩa là vua may mắn.)
(Phi tù (非酋): Trái với Âu chính là Phi.Phi tù là người cực kỳ xui xẻo)
……
“Ừ.” Tần Túc nhàn nhạt đáp.
“Cậu qua giúp Raymond đi, chỗ này để tôi.”
Đã là đại lão, thì anh không thể nghỉ ngơi trước được. Anh chỉ có thể chém nhanh, thu dọn mọi thứ.Mới có khả năng để tay phải tạm nghỉ một chút.
Hiếm khi được làm “vua may mắn”, Tần Túc nói chuyện với Hạ Mục Chi mà trong lòng vẫn âm thầm tự khen chính mình.
“Được.”
Hạ Mục Chi gật đầu.Bật người nhảy lên, bay về phía chiến hạm nơi Raymond đang đứng.
Ngay khi cậu vừa đi, Tần Túc lập tức tranh thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912124/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.