……………………
Anh không chắc Hạ Ôn Viễn có thực sự động thủ hay không? Nhưng tuyệt đối không thể để lại bất kỳ dấu vết nào về bản thân.
Khâu Vĩnh Ngôn lúc này đang đối mặt với ánh nhìn của Hạ Ôn Viễn. Quang não chợt hiện thông báo:
“Cẩn thận Hạ Ôn Viễn.”
Người gửi không hiển thị ID.Cũng không có trong danh sách bạn bè, hoàn toàn không thể tra ra.
Khâu Vĩnh Ngôn: “?”
Ai gửi vậy?
Trong lòng đầy nghi hoặc, Khâu Vĩnh Ngôn chợt nhớ tới hơn một tháng trước, Tần Túc từng ép Hạ Ôn Viễn phải ‘cút’ đi.
Rồi nói với cả ban 7 một câu đầy ẩn ý. Trái tim Khâu Vĩnh Ngôn dần nghiêng về phía Tần Túc.
Bên cạnh Khâu Vĩnh Ngôn có không ít bạn học.Nhưng khi thấy cậu mở giao diện quang não.
Tất cả đều lặng lẽ dời mắt đi, coi như không nhìn thấy gì.
Dù người gửi có phải Tần Túc hay không? Thì cần phải sống sót qua lần thực chiến này, Khâu Vĩnh Ngôn mới có thể tận mắt chứng thực.
Khâu Vĩnh Ngôn hít sâu một hơi, tắt giao diện quang não.Ánh mắt nhìn Hạ Ôn Viễn càng thêm cảnh giác.
【? Ai rảnh rỗi phá chuyện tốt của bảo bối thế này? Mau ra mặt! Đáng chết, hỏng hết rồi! 】
【 …… Tần Túc? 】
【 Lăn lăn lăn 】
【 Ô ô ô, cảm ơn người nặc danh tốt bụng! Cuối cùng cũng không phải lo cho A Ngôn bị tiện nhân chiếm lợi 】
【 Haha, đừng vui mừng quá sớm 】
……
2 giờ, phi thuyền rời bệ cất cánh.
2 giờ 07 phút, phi thuyền chính thức bước vào giai đoạn quá độ.
Cảm giác rung lắc quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912089/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.