…
Đã đến nước này rồi, anh quyết định cứ theo kế hoạch: vào phòng thay đồ, đổi thường phục.
Sau đó bước ra quét mắt một vòng các học sinh, mặt không đổi sắc để lại một câu:
“Giải tán.”
Rồi xoay người rời đi, thành công ẩn mình.
Khi trận thứ ba bắt đầu, giáo viên quản lý đã định mở cửa phòng mô phỏng thực chiến.
Anh chỉ muốn đi thật nhanh, kẻo bị giáo viên quản lý bắt gặp.
Tránh làm lộ ra trước mặt ban 6 sự thật anh chính là “phản đồ”. Thôi chỉ cần anh nhanh chân, thì cả tiếng chửi mắng cũng chẳng đuổi kịp.
Quan trọng hơn, sau mấy tiếng đồng hồ duy trì mức tập trung cao độ, đầu anh đã đau như muốn nứt ra.
Dù về sau chỉ là thao tác trên diện rộng, khiến bầy Xích Cánh Trĩ Quạ khó tấn công hơn.
Thì anh cũng không muốn tiếp tục tiêu phí thêm nửa phần tinh lực để ứng phó sự cố.
Dây thần kinh đau đến mức như muốn nổ tung, Tần Túc ép buộc bản thân đè nén nếp nhăn giữa mày.
Khớp hàm nghiến chặt, môi mím lại không thốt thêm một chữ, thần sắc lạnh lẽo.
Học sinh ban 6 vẫn hình chữ X, người thì nằm, người thì ngồi.
Một giây trước nghe thấy tiếng lạnh như băng của Tần Túc: “Giải tán.”
Một giây sau đã thấy Tần Túc thay thường phục, cả người tản ra khí thế lạnh lùng rời đi.
Ban 6: “……”
Hồi lâu sau, mới có người khe khẽ nói:
“Lớp trưởng mặt lạnh đến mức tôi còn không dám thở mạnh… Đây là tình huống gì vậy?”
“Có lẽ… là không hài lòng với kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912068/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.