…….
Trong hoảng loạn, một số người mới chợt nhớ mệnh lệnh của Tần Túc.
Trên mũ giáp mô phỏng, giữa trời cát vàng mịt mờ, hiện lên bản đồ hình tuyến đường nối hai điểm tên của riêng mình.
Trước mắt sáng rực, bọn họ lập tức cất bước chạy về phía một trong hai điểm.
Chạy trốn vô cùng gian nan.
Nhưng bọn họ tin rằng, chỉ cần đến được một điểm.Rồi chạy sang điểm còn lại.
Hoàn thành nhiệm vụ Tần Túc đã giao, thì nguy hiểm mơ hồ trước mắt sẽ biến mất.
Cũng có một số học sinh phản ứng rất nhanh.
Thực lực và khả năng tư duy vượt trội hơn như Hạ Mục Chi, Raymond, Geoffrey, Thịnh Song, Sophia, Chung Lâm…
Bọn họ không vì hoàn cảnh đột nhiên biến đổi mà sinh sợ hãi.
Chỉ quét mắt một vòng quan sát cảnh vật, nắm được tình hình của mọi người.
Lập tức chấp hành mệnh lệnh Tần Túc đưa ra, làm như không thấy bốn phía hỗn loạn.
Thời gian từng giây, từng phút trôi qua.
Khi phát hiện không có đồng đội, cầu cứu cũng vô ích.Dường như giữa trời đất chỉ còn lại chính mình.
Những học sinh vốn quen tìm đoàn đội để dựa dẫm cũng bị ép phải bình tĩnh.Bắt đầu độc lập phán đoán.
Bình tĩnh lại, nhìn vào tuyến đường màu xanh nối giữa hai điểm trên mũ giáp, bọn họ liền nghĩ:
“Chỉ cần đi hết các điểm này là xong, khoảng cách cũng không xa.Nửa giờ nhất định chạy tới được. Hoàn cảnh thì có vẻ kh*ng b*, có sâu thì đánh dường như cũng không khó khăn đến thế.”
Trong tiếng gió cát gào thét, Tần Túc đứng trên máy móc mini di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912061/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.