……………….
Muốn đuổi kịp tiến độ của Tần Túc mà vẫn chưa chạy xong, còn bỏ dở giữa chừng?
Đừng nói Tần Túc nghe xong sẽ nhíu mày, ngay cả người bình thường cũng chẳng chấp nhận nổi việc này.
Ai lại đối với mệnh lệnh khinh nhờn như thế.
Tuy không đuổi kịp, nhưng cả đám vẫn ồn ào bàn tán:
“Đáng giận, sao tôi không ở ban 6 chứ?”
“Ê, giờ tôi có thể đổi sang ban 6 được không… À thì tôi cũng muốn thế thôi.”
“Tiếp theo Tần Túc sẽ dẫn ban 6 đi đâu?”
“Nhìn phương hướng này, chắc là tới khu mô phỏng thực chiến.”
......
Không nghe thấy bước chân ban nào khác phía sau, Tần Túc thầm hài lòng, tâm trạng khá tốt.
Hạ Ôn Viễn là Beta, vốn thể chất đã không mạnh.Nay thành Omega cũng chẳng cải thiện được bao nhiêu.
Nhìn ban 6 hùng dũng theo Tần Túc rời đi, trong mắt cậu ta hiện rõ vẻ khó chịu.
Hạ Ôn Viễn nhanh chóng bước ra khỏi đường đua, mở kênh liên lạc ban 7:
“Ban 7 tập hợp, theo tôi!”
Dù chưa kịp lấy lại hơi thở, ngực còn phập phồng dữ dội, Hạ Ôn Viễn vẫn ép toàn ban chạy theo sau ban 6.
“?”
Học sinh ban 7, bất kể đã chạy xong hay chưa, đều đầy nghi hoặc.
Nhưng Hạ Ôn Viễn là lớp trưởng, theo quy định bọn họ buộc phải phục tùng.
“Cậu ta bị gì thế? Đầu óc có vấn đề à?”
“Ai biết được...”
......
【 Thật sự không hiểu nổi hành động của Hạ Ôn Viễn 】
【 Với Ôn thần, đã từng cứu vớt cậu ta Bạch nguyệt quang dĩ nhiên là Hạ Mục Chi.Hắc nguyệt quang là Tần Túc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912053/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.