“Ê…”
Chung Lâm khẽ chọc tay Geoffrey, thì thầm:
“Cậu nói xem… Lần này khí thế của Tần Túc phá lệ làm người ta sợ hãi đến vậy.Có phải là vì chủ nhiệm lớp, khi bên trên “bắt ép” Tần Túc nhưng lại không ngăn cản.Mà chỉ chọn chấp hành mệnh lệnh, hiện tại cũng không hề nhắc tới chuyện cũ… nên mới làm Tần Túc tức giận?”
“Không đâu.” Geoffrey hạ giọng đáp,
“Cậu thấy Tần Túc giống loại người dễ nổi nóng vì chút chuyện như này sao?”
Một câu khiến Chung Lâm như ngộ ra, lí nhí lẩm bẩm:
“Đúng vậy… Tần Túc rộng lượng như thế. Hình như chẳng có gì đủ sức làm lay động cảm xúc của Tần Túc cả…”
Tần Túc: “……”
Thật ra anh cũng chẳng “rộng lượng” như bọn họ tưởng tượng.
Nghĩ thông suốt mới thấy, bản thân anh trước đó cũng có giận dỗi.Cụ thể biểu hiện là không đem kế hoạch thông báo với bất kỳ ai.
Chỉ là sau đó, anh nhanh chóng tìm được lý do để tự an ủi.
Trương Minh Lãng có nhiều học sinh như vậy, bọn họ từng gắn bó với nhau trong thời gian dài, liên hệ tình cảm càng sâu đậm.
Còn với anh, chỉ mới đồng hành hơn một tháng, cũng chẳng có bao nhiêu cảm tình. Giữa chọn học sinh cũ và chọn anh.
Trương Minh Lãng nghiêng về học trò cũ của mình cũng là điều dễ hiểu.Một lựa chọn bình thường mà ai ở vị trí ấy cũng sẽ làm.
Áp lực khiến người ta sợ hãi…
Chắc là bởi vì đám quỷ trời sinh đã mang theo hiệu quả lạnh lẽo?
Tần Túc im lặng, ánh mắt quét qua vòng vây chật kín xung quanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912030/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.