………………..
Để tránh đám quỷ có ý lười nhác, uy h**p của Tần Túc vô cùng rõ ràng.
Bầy quỷ hoảng hốt đến run rẩy: “???!!!”
Quả thực chưa từng nghe qua yêu cầu nào b**n th** đến mức này trong đời quỷ của chúng nó.
Không hiểu, nhưng đáy lòng lại vô cùng chấn động.
Dù đầu ngập tràn dấu chấm hỏi, dưới sức uy h**p của nhẫn, chúng nó vẫn không dám phản kháng, đành ngoan ngoãn xếp thành một hàng.
Con quỷ dẫn đầu mang tâm thế “dù chết cũng không sờn”, bay ra phía sau Tần Túc, nơm nớp lo sợ, dồn toàn lực ép xuống bờ vai anh.
Dĩ vãng bọn chúng nó quen với việc “quỷ áp giường” để hù dọa con người. Đây là lần đầu tiên chúng phải làm “quỷ áp vai”.
(Quỷ áp giường*: hiện tượng bóng đè trong dân gian, quỷ ngồi lên người khi ngủ.)
Cảm nhận được sức nặng ép đè xuống vai, đáy lòng Tần Túc hài lòng, nhưng sắc mặt không đổi, thản nhiên ra lệnh:
“Đủ rồi, xuống đi.”
“!”
Con quỷ trên vai như được đại xá, vèo một cái bay về phía trước, đứng nép bên cạnh Tần Túc.
Tần Túc: “……”
Quỷ quả nhiên có tốc độ kinh người.
Thầm cảm thán trong lòng, anh đưa tấm ảnh Hạ Mục Chi ra, ngắn gọn ra lệnh:
“Nhớ kỹ mặt người này. Cậu ta là mục tiêu ‘áp vai’ tiếp theo của mày.”
“A?... À, vâng vâng!”
Thế nhưng không phải “hù dọa”, mà là “áp vai”?!
Tần Túc mặc kệ con quỷ trước mặt nghĩ gì, đôi mắt đen thẳm đảo qua hàng sau:
“Tiếp theo.”
Có “con quỷ tiên phong” làm gương, những con phía sau cũng yên tâm mà dồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912027/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.