Không bao lâu sau, kết quả điều tra truyền về. Mọi ánh mắt trong sảnh đều vô thức đổ dồn về phía Tần Túc.
Bọn họ từ lâu đã nghe đồn Tần Túc sở hữu quang não vượt trội phi phàm.
Giờ phút này, anh chỉ ngồi đó vẻ ngoài thản nhiên, nhưng mọi người đều hiểu trước mặt anh tuyệt đối đang mở quang não.Xử lý vô số thông tin mà bọn họ không thể nào thấy được.
Nếu không thì Tuyên gia làm sao lại có thể lập tức “cắt điện” và quan trọng hơn là còn không thể khôi phục lại nguồn năng lượng dự trữ ngay sau đó?
Doanh nghiệp càng lớn, thời gian không duy trì được vận hành càng dài, tổn thất lại càng nặng nề.
Phương thức quen thuộc này, vừa nhìn đã biết là vết tích của Tần Túc. Đám người lập tức ăn ý mà lùi xa khỏi Tần Túc thêm một khoảng.
“Quả thật lão luyện.”
Có người không nhịn được, thấp giọng cảm thán.
Rất nhanh có người phụ họa:
“Không sai, nhìn thôi cũng biết chỉ có kẻ từng trải, kinh nghiệm xã hội phong phú mới làm được chuyện như thế này.”
“Đúng vậy, rất có phong thái giống lần trước.”
“Ông đừng có mà nói bậy, lần trước tôi làm gì nào?”
“Ông bỏ tiền thuê thủy quân đi bôi nhọ Triệu gia, không phải ông thì còn ai?”
“Ông có chứng cứ không? Tôi còn có thể nói lần trước chính lão cáo già ông cố tình chọc giận Vương tổng, để ông ấy đánh ông, sau đó báo cảnh sát bắt ông ta. Nhân lúc ông ta bị tạm giam, ông liền đoạt lấy mối làm ăn đó.”
“Mẹ nó! Tôi sẽ kiện ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912025/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.