…………….
Tần Túc khẽ nheo mắt, đối diện thẳng với ánh nhìn của Tuyên Thành Minh.
Ánh mắt đen nhánh cố tình nheo lại rõ ràng, như muốn để tất cả mọi người đang quan sát đều nhìn thấy.
Nghĩ đến chuyện mình ngay từ đầu đã quyết định không tha thứ, khóe môi anh khẽ động.Rồi cố gắng đè nén lại, không để lộ mỉm cười.
Hy vọng chờ lát nữa, khi “boomerang” bay ngược về đập vào mặt, Tuyên Thành Minh đừng làm vẻ mặt quá khó coi.
【Từ góc nhìn này thấy được, ánh mắt của Túc Bảo vừa co rút đúng 2.518456 điểm độ phân giải】
【6, lần đầu biết độ phân giải cũng có thể dùng để đo… ánh nhìn】
【Ánh mắt của Đại lão số 1… là có ý gì vậy?】
【Còn phải hỏi? Đó là ánh mắt ‘híp lại đầy nguy hiểm’ kiểu mà mấy nhân vật siêu cấp trong truyện tranh dùng mỗi lần chuẩn bị ra tay ấy!】
……
Khóe môi Tuyên Thành Minh càng giãn rộng, lập tức ra hiệu, cho Tuyên Cảnh Tịch: “Cảnh Tịch, còn ngây ra đó làm gì?” Ngữ điệu và giọng nói của ông ta lúc này hoàn toàn khác biệt.Khi đối diện Tần Túc thì đầy nịnh lấy lòng. Còn với những đứa con trong tầm kiểm soát của ông ta, thanh âm nhẹ nhàng nhưng lại mang đầy ngữ khí ra lệnh. Bản thân Tuyên Thành Minh không được Tần Túc ưa thích thì cũng chẳng sao, ông ta vẫn còn hai đứa con. Hơn nữa, ông chỉ đơn giản kéo con ra xin lỗi thay mình. Như vậy, ông ta có gì là sai? Tuyên Cảnh Tịch tay nâng ly rượu vang đỏ bước lên. Trước đây từng có một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-binh-thuong-nhung-cai-trang-a-truyen-tranh-abo/4912023/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.